Editor: tamthuonglac
Doãn Lịch đưa Cận Tử Kỳ trở về chỗ ở khu biệt thự Cận gia.
Doãn Lịch hào hoa phong nhã xuống xe trước giúp Cận Tử Kỳ mở cửa, thuận lợi cho cô ôm Cận Mỗ Mỗ đang ngủ xuống xe.
Sau khi đóng kín cửa xe tay lái phụ lúc này Doãn Lịch cũng không rời đi, mà đứng ở bên cạnh xe với ánh mắt gom đầy tâm trạng trầm tư.
Cận Tử Kỳ quay đầu lại nhìn thấy Doãn Lịch như muốn nói lại thôi, ngược lại trực tiếp mở miệng trước:
"A Lịch, anh muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi, giữa chúng ta không có vỏ ngoài khách sáo."
Doãn Lịch liếc nhìn Cận Mỗ Mỗ ngủ say sưa trong ngực Cận Tử Kỳ, nhẹ tiếng thở dài sâu xa, hai tay cắm ở trong túi quần thể thao, nhìn Cận Tử Kỳ bên môi hàm chứa nụ cười nhạt:
"Tiểu Kỳ, nếu như gặp được một người đàn ông có thể tin tưởng được, em cũng thử tiếp nhận một chút xem."
Ý cười bên môi Cận Tử Kỳ không giảm, cô cũng quan sát đánh giá Doãn Lịch, sau đó cười giỡn mà trả lời:
"Đàn ông để cho em tin tưởng qua, trong bốn năm này em mất trí nhớ, dường như chỉ có một mình anh. Chúng ta cùng một chỗ lâu như vậy cũng không nảy sinh cảm tình, anh cảm thấy đàn ông chỉ gặp qua vài lần có thể không?"
Doãn Lịch khóe môi mấp máy: "Tiểu Kỳ, em biết rất rõ ý anh muốn nói sao."
"Em biết rõ nha." Cận Tử Kỳ thu lại nụ cười bỡn, cúi đầu khảy lấy tóc mai thấm ướt mồ hôi của Cận Mỗ Mỗ, "Em rất yêu thích cuộc sống hiện nay của mình, em không muốn phải làm gì thay đổi."
Cận Tử Kỳ giương mắt lên, nghiêm túc nhìn Doãn Lịch:
"A Lịch, chuyện năm đó thật ra anh cũng không cần áy náy, nói cho dễ hiểu một chút, sự kiện kia và anh một chút liên quan cũng không có, huống chi, những năm này anh đối với mẹ con chúng em so với bất luận kẻ nào cũng nhiều hơn."
Doãn Lịch cau chặt lông mày: "Năm đó chuyện Tô Hành Phong gây ra thương tổn cho em như vậy, nếu như lúc đó anh không đi sang Mỹ mà ở bên cạnh em, như vậy em cũng sẽ không bị......"
Doãn Lịch không nói thêm gì nữa, anh nhìn qua đôi mắt Cận Tử Kỳ ảm đạm vài phần, hầu kết nhấp nhô vài cái.
Có một số việc cuối cùng vẫn là vết thương trong lòng của vài người, mặc dù liền da cũng sẽ không hoàn toàn quên lãng, bởi vì vết sẹo nhàn nhạt kia vẫn luôn ở đây.
Cận Tử Kỳ thật sự không để ý như Doãn Lịch, tâm tình của cô đi xuống trong thời gian rất ngắn, rất nhanh lại mỉm cười lên:
"Em mặc dù mất đi một số thứ, nhưng em cũng có được sự hồi báo tương ứng vậy, em cũng không hối hận sinh ra Mỗ Mỗ."
Doãn Lịch ngắm nhìn Cận Tử Kỳ, như muốn phân biệt rõ nói lời thực giả của cô, nhưng trong ánh mắt kiên định của Cận Tử Kỳ cuối cùng vẫn dời mắt đi, anh biết rõ cô không nói dối.
Nhưng, danh môn thiên kim sau khi ở trong hôn lễ bị vị hôn phu bỏ rơi, lập tức gặp cảnh bị xâm hại, tai nạn xe cộ, đây không phải là sự thật tàn nhẫn mà một người phụ nữ có khả năng tiếp nhận được.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hôn sủng hôn nhân giá ngàn vàng
Fiction généraleTác Giả : Cẩm Tố Lưu Niên Nguồn : sưu tầm Editor: tamthuonglac VĂN ÁN Cận Tử Kỳ là cô dâu bị bỏ lại trong đám cưới của mình với thanh mai trúc mã Tô Hành Phong. Chú rể vì nghe theo tiếng gọi tình yêu mà để cô bơ vơ nơi lễ đường. Cô là nhân vật chí...