Thanh xuân năm tôi mười bảy. - Hươu

30 7 0
                                    

     THANH XUÂN NĂM TÔI MƯỜI BẢY

    "Vâng, xin chào các bạn. Tôi là một cô gái đã hai mươi sáu tuổi. Xin hỏi ở đây có bạn nào mười bảy tuổi không nhỉ?"

     Bỗng nhiên mọi người phá lên cười và tôi thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi nhìn lên tấm băng rôn phía trước mặt mình và chợt nhận ra rằng:

     Phải rồi, hôm nay là buổi trò chuyện với các bạn nữ tuổi mười bảy.

     "Thật sự xin lỗi." - Tôi ngại ngùng nói

     "Vậy thì không kéo dài thời gian thêm nữa, tôi sẽ vào chủ đề chính ngày hôm nay."

     Một tràng vỗ tay vang lên, kéo dài rất lâu. Tôi có thể thấy được rằng các bạn ấy đang vô cùng hào hứng và mong chờ.

        "Người ta hay nói, người con trai cùng bạn băng qua tuổi mười bảy sẽ không cùng bạn đi đến mãi sau này"

     "Tôi đã được một người bạn nói thế đấy. Nhưng ai mà biết được nhỉ, phép màu vẫn luôn tồn tại và tôi tin vào những "điều kì diệu" ấy.

     Thanh xuân mỗi người đều sẽ có những lần rung động, ta gọi đó là mối tình đầu. Tình đầu xuất hiện và trôi qua nhẹ nhàng, nhưng lại khó phai nhoà, ta đặt cho nó một cái tên quen thuộc đó là "kỉ niệm". Tuổi mười bảy là quãng thời gian đáng nhớ nhất của đời người, bởi vì khi ấy chúng ta biết yêu, một tình yêu trong sáng."

     Tôi ngừng lại và tiến về phía cô bạn ngồi hàng đầu.

     "Bạn đã từng hẹn hò với ai chưa?"

     "Dạ có ạ. Chúng em hiện tại vẫn đang yêu nhau." - Cô bạn đó vui vẻ đáp.

     Tôi mỉm cười và hỏi thêm một bạn khác, cũng y câu hỏi như vậy. Bạn nữ đỏ mặt trả lời:

     "Em đang thích một người nhưng chưa dám thổ lộ."

     "Đúng vậy, như các bạn thấy chàng trai đó có thể cùng bạn yêu đương hoặc là một chàng trai mà chúng ta không chạm tới được. Nhưng có mấy ai hối hận? Chúng ta hối hận vì đã thích người ấy, hay là hối hận vì đã không cố gắng để theo đuổi họ? Nói thật, câu hỏi này cũng khiến tôi suy nghĩ rất nhiều, và hiện tại đây tôi có thể trả lời rằng: Tôi không hối hận khi thích cậu ấy."

     Tôi tiếp tục nói:

     "Ta luôn tự hỏi "Vì sao cậu ấy không thích mình?" chứ có bao giờ suy nghĩ "Vì sao mình thích cậu ấy?" đâu. Đó là bức rào cản lớn nhất khiến ai cũng nghĩ rằng chàng trai thanh xuân chỉ có thể nhìn từ xa, không thể lại gần.

Con người vốn rất lạ, chỉ khi có động lực họ mới cố gắng hết mình. Vậy thì tại sao chúng ta không áp dụng điều kì lạ ấy vào tình yêu? Hãy nghĩ xem điều gì khiến bạn yêu thích người ấy, và nếu nó thực sự xứng đáng thì hãy theo đuổi, đừng bỏ lỡ! Yêu là phải tiến tới để biết được kết quả thế nào."

    
     Một bạn nữ đứng ở phía cuối phòng giơ tay lên hỏi: "Nhưng chị ơi, em không sợ thổ lộ thất bại, em chỉ sợ phải chia tay mà thôi. Làm sao đây ạ?"

THANH XUÂN RỰC RỠWhere stories live. Discover now