Edit: LINH
"Mở."
"Đối tượng trọng điểm công lược: Giang Thừa Minh, trước mặt độ hảo cảm 0, thỉnh ký chủ không ngừng cố gắng."
"Xuy!"
Giang Thừa Minh độ hảo cảm 0, Dung Tự thật ra không có một chút kinh ngạc, rốt cuộc hai người bọn họ chính là trước nay chưa từng gặp mặt. Phía trước bởi vì Giang Thừa Diệc căn bản không biết tin tức của Lâm Dĩ Nhu, kẻ thế thân Dung Tự này xem là an ủi duy nhất trong lòng hắn, nhưng không phải đến thật tốt che chở, không muốn làm anh hắn thấy một chút sao? Nếu không......
Dung Tự nghiêng đầu nhìn về phía Giang Thừa Minh từ trên xe bước xuống, bằng vào toàn thân khí chất của Giang Thừa Minh, cùng bản tính lãnh khốc bá đạo so, thật đúng là làm khó cho cô nương người ta không động tâm a, cô cảm giác trong cốt truyện Dung Tự sau nhiều lần ở bên Giang Thừa Diệc bị thương như vậy, sợ là có một người chỉ đối với nàng ôn nhu che chở, mà đối với người khác lãnh khốc vô tình nhất định sẽ động tâm với Giang Thừa Minh, nếu Lâm Dĩ Nhu không trở lại, hai người ở bên nhau nói không chừng cũng có thể hạnh phúc, rốt cuộc Giang Thừa Minh không thể so với em trai ấu trĩ của hắn, mặc dù trong lòng có thể nhớ đến vị hôn thê Lâm Dĩ Nhu, nhưng người tương đối thành thục hơn, cũng tương đối bận tâm đến tâm tình của Dung Tự, cho hắn nhiều thời gian một chút, hắn chưa chắc không thể quên Lâm Dĩ Nhu.
Đáng tiếc, cuối cùng Lâm Dĩ Nhu vẫn là trở lại......
Giang Thừa Minh trong lòng không tự giác mà hướng về người con gái mà hắn yêu.
Lúc này mới khiến cho Dung Tự tình cảnh càng thêm gian nan, dẫn đến cuối cùng rơi vào nông nỗi một cái tứ cố vô thân, thương tâm chỉ có thể rời xa quê hương.
Nhớ lại cốt truyện, Dung Tự cong cong khóe miệng, hai mắt tò mò cùng Giang Thừa Minh nhìn nhau liếc mắt một cái, sau khi nghe thấy trong óc độ hảo cảm một hơi bỏ thêm 20 điểm, liền không chút nào để ý mà đi vào chỗ ăn chơi tên là Châu Quang Bảo Khí, để phía sau Giang Thừa Minh kêu Tiểu Nhu, hoàn toàn coi như không nghe thấy.
Mà vừa vào cửa cô liền trốn vào cửa cầu thang bên cạnh, mắt lạnh nhìn sườn mặt nôn nóng của Giang Thừa Minh từ trước mặt chính mình chợt lướt đi qua, Tiểu Nhu hai chữ bị hắn kêu đến thê lương, giống như là thất lạc bảo vật quan trọng nhất của chính mình.
Dung Tự căn bản là không có tính toán đi ra ngoài, tuy rằng Giang Thừa Minh tính cách so với người em trai tùy hứng của hắn hơi tốt một chút, dù có tốt cũng không biết đi nơi nào, thật sự gặp mặt, nói không chừng đối phương còn sẽ làm ra hành động cường thủ hào đoạt cầm tù nữa.
Phải biết rằng tại đây trong mắt hai anh em họ, tự do bình đẳng mấy thứ này tất cả đều coi như đánh rắm, chỉ có cảm thụ của chính bọn họ, cảm tình của chính mình mới là quan trọng, cô không thích tôi, tôi liền giam cầm đến cô thích tôi, cô không muốn, tôi liền cưỡng bách đến cô nguyện ý, tôi tốt như vậy, cô sớm hay muộn đều sẽ nguyện ý, bình đẳng? Đó là thứ gì? Có thể ăn sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT] (Xuyên Nhanh) Công Lược Cặn Bã Ấy _ Đường Mật
Ficção GeralTên gốc: Công lược cái kia tra Hán việt: Công lược na cá tra Tác giả: Đường Mật Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Số chương: 240 chương Thể loại: Ngôn tình, xuyên nhanh, hiện đại, cổ đại, hệ thống, cẩu huyết, nữ phụ, ngược tra, OE, SE,... Nhân vật chín...