CHƯƠNG 228: KỸ THUẬT CẢI TRANG CAO SIÊU (1)
- Giáo phụ William, xem ra bộ dạng này của tôi khiến ông sợ hãi rồi!
“Jimin” chậm rãi mở miệng, nhưng giọng nói trầm thấp không mang theo sự lạnh lùng vốn có, chỉ có sự hứng thú và châm chọc.
Giáo phụ William kinh hãi, lập tức ngẩng đầu lên…
Ông ta nhìn “Jimin”, ánh mắt càng trở nên nặng nề hơn…
- Ngươi…
Ông ta chỉ tay vào người đàn ông, giọng điệu cực kì kinh ngạc, dường như ông ta đã phát hiện ra một chuyện cực kì chấn động, thất thanh kêu lên: “Ngươi không phải là Jimin!”
- Haha!
Người đàn ông ngửa đầu cười to, nụ cười quỷ dị trên gương mặt Jimin càng giống như nụ cười của ma quỷ.
Giáo phụ William sợ đến ngây người, ông ta đứng yên tại chỗ, không dám động đậy.
- Ngươi… ngươi là Lay?
Giọng nói của ông ta hơi run run, không biết tại sao nhưng phát hiện này khiến ông ta cảm thấy lạnh toát sống lưng.
- Đúng! – Giọng nói của Lay vang lên, anh ta không thèm để ý đến sắc mặt kinh hãi của giáo phụ William.
Giáo phụ William thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt càng thêm âm trầm…
- Sao tự dưng cậu lại biến mình thành cái bộ dạng này vậy? Tôi còn tưởng lão đại biết cuộc giao dịch giữa tôi và cậu chứ! – Ông ta ngồi xuống đối diện, giọng nói già nua xen lẫn sự tức giận vang lên.
Dĩ nhiên là ông ta phải thấy sợ rồi, trong khi bản thân đang vạch mưu tính kế giết hại Jimin thì lại nhìn thấy khuôn mặt Jimin ,nhất là lại trong một đêm mưa gió thế này, ai ở trong hoàn cảnh ấy cũng cảm thấy hết sức sợ hãi.
Lay đắc ý dựa người vào ghế: “Trong tổ chức BABY-M, chỉ có ba người là biết kỹ thuật cải trang bằng mặt nạ, một là Hoshi, hai là sát thủ đặc công do một tay anh ta bồi dưỡng – Yuju, người còn lại là tôi! Hôm nay tôi chỉ muốn xem tay nghề của bản thân có bị lụi tàn đi không mà thôi!
- Haha… – Giáo phụ William cười to rồi nói – Chỉ cần cậu không mở miệng nói thì đúng là lấy giả loạn thật!
Lay nghe vậy, ánh mắt lóe lên tia phẫn hận: “Chỉ tiếc là cha nuôi không dạy tôi cách bắt chước giọng nói, nếu không thì bây giờ tôi có thể lấy giả loạn thật cả Hoshi và Yuju !”
nói xong, anh ta vung tay đấm xuống bàn, cảm giác tức tối trong lòng khiến anh ta không còn thấy đau đớn.
- Đêm khuya mà cậu lại tới đây, chắc không phải bên Jimin có phát hiện gì rồi chứ?
Giáo phụ William không quên chuyện quan trọng lúc này, ông ta chẳng quan tâm Lay định cải trang thành ai.
Ánh mắt Lay vụt qua tia thâm thúy: “Giáo phụ William, mấy hôm trước diễn xuất của ông tốt thật đấy, giờ tôi nghĩ Jimin dù có ba đầu sáu tay cũng không xử lý nổi chuyện này, nhưng… rõ ràng là các ông không bắt ép được hắn ta!”
Vẻ mặt giáo phụ William đầy lúng túng…
- Lay, cậu phải biết rằng dù sao Jimin cũng là lão đại, hắn có thể ngồi lên vị trí đó thì có rất nhiều giáo phụ khác tin tưởng hắn, chỉ dựa vào mười mấy giáo phụ thì làm sao có thể làm nên chuyện được!
- Tôi biết! – Lay cười tà – Cho nên, chúng ta cần một viên thuốc có tác dụng mạnh hơn nữa!
Giáo phụ William nghe xong cảm thấy rất khó hiểu: “một viên thuốc có tác dụng mạnh hơn nữa? Ý cậu là gì?”
Lay đứng dậy, chậm rãi đi đến bên cửa sổ, tia chớp lóe sáng chiếu lên khuôn mặt anh ta, dù khuôn mặt anh tuấn giống Jimin nhưng lúc này lại cực kì hung dữ…
- Giáo phụ William, chỉ cần chúng ta giết một trong mười mấy giáo phụ đó thì lần này Jimin chắc chắn sẽ chết!
- Cái gì? – Giáo phụ William lập tức đứng bật dậy, nhìn Lay đầy cảnh giác…
- Giết một giáo phụ ư? Lay, cậu đùa quá đà rồi đấy!
Ông ta biết dã tâm của người đàn ông này rất lớn nhưng không ngờ anh ta lại có cả ý định như vậy.
- Nếu không làm vậy thì kế hoạch của chúng ta sẽ hỏng bét. Giáo phụ William, lần trước ông đáp ứng yêu cầu của tôi, chẳng phải chúng ta hợp tác rất vui vẻ đấy sao? Chỉ cần lần này ông cũng làm theo lời tôi nói thì không lâu sau tổ chức Mafia sẽ thuộc về chúng ta!
âm thanh lạnh lẽo của Lay vang lên, giọng điệu bén nhọn.
- Được, tôi đồng ý với cậu, chỉ cần chúng ta chọn một người phù hợp nhất là được! – Giáo phụ William không còn đường lui, ông ta chỉ do dự một lúc rồi đồng ý với yêu cầu của Lay.
Lay quay người nhìn giáo phụ William, ánh mắt quỷ dị kết hợp với cơn mưa xối xả bên ngoài càng khiến anh ta thêm phần thâm trầm. Anh ta chậm rãi nhếch miệng lên:
- Dĩ nhiên là tôi đã chọn một người cực kì phù hợp rồi. Người này là người đức cao vọng trọng, người này chết rồi chắc chắn sẽ khiến Jimin phải khốn đốn, khi đó kế hoạch của chúng ta sẽ thành công!
- Người mà cậu nói là ai vậy? – Giáo phụ William dường như ngửi thấy mùi bất an trong không khí.
Lay nhún vai, vẻ mặt đầy tà khí, nói từng câu từng chữ: “Người này không phải ai khác chính là ông đấy, giáo phụ William!”
Trong nháy mắt, bầu không khí trong phòng như đông đặc lại!
Giáo phụ William sững sờ, sự tức giận như nổ tung trong lồng ngực…
- Tôi là người hợp tác với cậu, vậy mà cậu muốn giết tôi à?
Lay cười ha ha nói: “Ông chỉ là quân cờ nho nhỏ để tôi lợi dụng mà thôi, sao lại là quan hệ hợp tác được? Nhiệm vụ trước của ông đã hoàn thành rồi, cho nên nhiệm vụ tiếp theo của ông là cực kì quan trọng!”
- Cậu… – Giáo phụ William không ngờ Lay lại qua cầu rút ván, ngón tay của ông ta chỉ vào Lay hơi run lên:
- không ngờ cậu là ngoan độc như vậy, thì ra cậu không chỉ muốn tính mạng Jimin mà còn muốn đạt được vị trí lão đại.
- Thông minh!
Lay bước lên mấy bước, bên môi vẫn nở nụ cười như ma quỷ.
- Chỉ tiếc là ông biết muộn quá, cả tôi và ông đều biết Jimin là người lợi hại như thế nào, làm sao mà một mình tôi thắng hắn được chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[PHẦN 2][YUMIN VER] GIAO DỊCH ĐÁNH MẤT TRÁI TIM
FanfictionTác giả: ÂN TẦM Mn xem ở phần 1 nha