END (2)

249 23 3
                                    

KẾT THÚC (2)

Jimin mang theo bộ mặt kinh sợ chạy đến vườn hoa tử vi thì thấy cậu con trai nhỏ ủy khất cầm thanh đao chuẩn bị phi lên cây!

Trời ạ!

hắn chẳng nói nhiều lời, không để tâm đến mồ hôi vã đầy trán, bước nhanh về phía trước rồi ôm lấy YeDam...

- Bố, rốt cuộc bố cũng cứu YeDam  rồi...

Cậu bé thấy Jimin, hưng phấn đến mức khoa chân múa tay, vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào cổ Jimin nhưng vẫn hé mắt đắc ý nhìn Yuju, dường như muốn khoe rằng cậu đã tìm được chỗ dựa vững chắc.

- Ông xã à, anh đang làm gì vậy? – Yuju  thấy nỗ lực của bản thân bị uổng phí, cô bất mãn nhìn hắn.

- Bà xã, YeDam là con trai của hai chúng ta, sao em lại giống như mẹ kế ngược đãi thằng bé vậy? – hắn đau lòng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của YeDam .

- Em có đâu! Đúng thật là, anh nói thế cứ làm như em đáng ghét lắm ý! – Yuju lên tiếng.

- Bố, bố, vừa rồi mẹ hung dữ lắm, còn uy hiếp YeDam cơ!

- Này, này, này, tiểu quỷ, con đừng có bịa đặt nhé! – Yuju  thấy con trai nói vậy, lập tức tiến lên muốn giành lại cậu bé.

Nhưng động tác của Jimin còn nhanh hơn so với cô...

- Con trai, con nói cho bố nghe, mẹ uy hiếp con thế nào? – hắn cười, né tránh Yuju, ra vẻ đang cực kì nghiêm túc bảo vệ YeDam .

YeDam được Jimin đặt ngồi lên trên cổ, cậu bé ôm đầu Jimin rồi nói: "Vừa rồi lúc bố chưa về, mẹ uy hiếp con, mẹ bảo nếu con không tập phi đao thì mẹ sẽ không cho con chơi cùng Jeon J-hope với Jeon Yoona nữa, còn nữa không cho con ăn cơm. Bố, bụng YeDam  kêu réo nãy giờ rồi, bố nghe đi... bố có nghe thấy gì không?"

- Đúng rồi, bụng của bảo bối đang kêu này!

Jimin cười cười, ghé sát tai vào bụng của cậu bé, sau đó hắn yêu chiều lên tiếng:

- Con trai ngoan, con đi tìm dì Kim bảo dì cho con ăn đi. Bố phải ở đây khuyên nhủ mẹ, tháng sau bố mẹ sẽ cho con đến chơi với J-Hope và Yoona .

YeDam nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức hớn hở. Cậu bé hôn chụt lên má Jimin một cái rồi nói: "Bố, YeDam  muốn ngồi trên phi cơ to nhất của bố cơ!"

- Được! – Jimin vỗ nhẹ lên đầu cậu bé, cười nói.

YeDam vui mừng, chạy lại ôm Yuju rồi làm nũng: "Mẹ không cần phải ghen đâu, YeDam cũng giống bố đều yêu mẹ lắm!"

nói xong, cậu bé nhảy chân sáo đi ra khỏi vườn hoa tử vi.

- Anh, anh xem thằng bé này, vẫn còn trẻ con quá, dọa chết người khác mất!

Yuju tùy ý để Jimin ôm mình vào lòng, cùng ngồi xuống xích đu. cô ngẩng đầu nhìn hắn rồi nói.

Jimin bất đắc dĩ cười, yêu chiều véo nhẹ mũi cô một cái rồi nói:

- Anh thấy em mới giống trẻ con đấy, kết hôn lâu như vậy rồi mà em làm việc gì cũng tùy tâm trạng. YeDam nhỏ như vậy, em bắt con học phi đao làm gì?

Yuju  lẳng lặng hít mùi hương trên người Jimin, thoải mái lên tiếng: "Phòng thân, ai bảo anh không cho con tiếp nhận đặc huấn!"

- Ngốc ạ, con nhỏ như vậy, sao anh nỡ đưa con vào tổ chức chứ. Hoàn cảnh của Mafia thế nào có phải em không biết đâu, anh sợ con phải chịu khổ! – Jimin nói thật.

hắn thầm cảm thán trái tim phụ nữ rộng lớn như biển khơi. Trước khi kết hôn cô nhất quyết đòi hắn rời khỏi tổ chức Mafia, rời bỏ vị trí lão đại, không ngờ sau khi kết hôn, YeDam  ra đời, Yuju lại đổi ý, cô cho rằng nếu hắn rời khỏi vị trí đó thì sau này con sẽ không có chỗ dựa vững chắc, YeDam nhất định sẽ bị người khác bắt nạt!

Đây là lý luận gì vậy?

Nhưng Jimin sợ vợ, đâu dám làm trái ý kiến bà xã. hắn biết đây cũng là cách thể hiện tình cảm và sự săn sóc của Yuju nên tôn trọng.

Yuju  nghe vậy, khuôn mặt lại lộ ra nụ cười ranh mãnh. cô ôm lấy cổ Jimin, dịu dàng nói: "thật ra em cảm thấy đó là vì anh chưa có con gái thôi. Nếu có con gái rồi thì anh sẽ chỉ biết đến con gái thôi, không yêu chiều con trai như thế nữa".

Jimin nghe xong, khuôn mặt cương nghị lập tức trở nên sáng lạn, hắn cúi người hôn nhẹ lên môi cô, kích động hỏi: "Bà xã, rốt cuộc em cũng quyết định sẽ sinh thêm cho anh một đứa nữa rồi hả?"

- Ừ! – Yuju ra vẻ lo lắng, đảo con ngươi trong mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười hấp dẫn – không phải em không muốn sinh thêm đứa nữa, chẳng qua em rất muốn có con gái!

- Con trai con gái chẳng phải đều giống nhau sao?

Jimin vui vẻ an ủi, chỉ cần cô có suy nghĩ này là tốt rồi. Có trời biết ba năm nay bọn họ chỉ có một đứa con, mỗi lần tụ họp đều bị bọn JungKook và Suga cười nhạo, nhất là cái tên Kim Taehyung đã có đến ba đứa, dáng vẻ cực kì tự đại.

Ai biết Yuju lại không hiểu cho suy nghĩ của Jimin, cô kiên quyết không chịu: "không giống, sao lại giống nhau được. Có con gái tốt lắm nhé, anh nhìn SinB đi, lúc nào cũng có thể chơi đồ chơi búp bê cùng con gái. Lúc nhỏ em không được chơi những thứ này nên giờ muốn chơi cùng con gái!"

Jimin ôm chặt lấy cô, bàn tay to lướt trên thân hình cô, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô: "Yuju, vậy chúng ta thử xem liệu lần này có phải con gái không nhé!"

Yuju  giữ chặt lấy bàn tay to của hắn, phấn khởi lên tiếng: "Như vậy đi, anh đi học hỏi kinh nghiệm trước đi. Hỏi bí quyết sinh con gái của JungKook ấy, hoặc là hỏi em trai Minhyun của anh cũng được. Minhyun  với Lisa sinh một cô bé hệt như con búp bê ấy, đúng là giỏi thật!"

một câu nói khiến Jimin vã mồ hôi hột...

- Bà xã à, chuyện này hỏi ra miệng thế nào được? Bọn họ làm bừa ăn may thôi, chúng ta cứ thử là biết ngay mà!

- không được, anh không hỏi cho rõ ràng thì em sẽ không sinh đâu!

- không sinh? cô bé, em dám không sinh con cho anh, cẩn thận bị phạt nhé...

- Còn lâu, anh nỡ lòng phạt em à?

- Có chứ... anh phạt em... phạt em sinh cả một đội bóng đá cho anh...

- A... ông xã...

- Yuju, anh yêu em...

Những tràng cười vui vẻ hạnh phúc lan tràn khắp vườn hoa tử vi cũng giống như cuộc sống vui vẻ khiến người ta nở nụ cười mỹ mãn...

HOÀN

[PHẦN 2][YUMIN VER] GIAO DỊCH ĐÁNH MẤT TRÁI TIM Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ