Chương 36: Ngày đầu làm thư kí.

436 14 0
                                    

Chương 36: Ngày đầu làm thư kí.

Mị Sắc ban đêm vẫn vậy, mê hoặc con mắt người ta, là linh hồn thuộc về tuổi trẻ, Tô Thần dường như ngày càng thích ứng mà trầm tư vào không gian như vậy, đối với nơi này càng thêm ỷ lại. Tuy rằng cùng Duyệt Dạ quen biết mới vài tháng nhưng mỗi lần gặp hắn trong cậu lại thêm yên lòng cùng kiên định.

"Cậu..có nghĩ đến tìm một công việc?" Nằm úp sấp dựa vào quầy bar, cậu cẩn thận nhìn người thanh niên trẻ tuổi, không nhịn được đặt ra câu hỏi.

Nét mặt Duyệt Dạ cứng đờ, hai hàng lông mày đẹp nhăn thành một hàng: "Tôi không ly khai..."

Không cần hỏi lại lần nữa, câu trả lời đơn giản làm Tô Thần thở dài, cậu thực sự muốn Duyệt Dạ thoát khỏi cuộc sống như thế này, nếu chỉ đơn thuần là người pha chế rượu giỏi thì thật tốt biết mấy, thế nhưng ẩn sâu sau Mị Sắc có cài gì rất nguy hiểm , cậu không muốn Dạ trầm sâu vào nơi này.

"Anh cùng người ấy cãi nhau?" Tinh tế nhận thấy được tâm tình Tô Thần không vui, trực giác của Dạ thốt lên.

Cười khổ gật đầu, tâm tình Tô Thần càng trở nên khó chịu: "Sự rằng phải chia tay.."

Kinh ngach trừng to mắt, Duyệt Dạ không nghĩ hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy: "Hiểu lầm? Có thể giải thích được là tốt rồi."

Tô Thần tươi cười nhưng bên trong càng đắng chát: "Miễn cưỡng ở cùng với nhau, cũng sẽ không có được hạnh phúc."

Hồi tưởng lại thời gian trước khi đi Tần Bách còn gọi điện chất vẫn, cũng không muốn giải thích cũng khống có oán hận, suy nghĩ trầm xuống bởi bực tức của đối phương Tô Thần lúc này mới hiểu sự việc của cậu có thể liên quan đến việc thăng tiến của y, bởi vì cậu là người y đề cử.

Mở miệng toàn những lời cay độc, Tô Thần bởi sự thay đổi của Tần Bách làm cho luống cuống, tuy rắng lần trước kết thúc khắc khẩu cậu cũng biết trước cục diện hôm nay nhưng không ngờ lại tới nhanh như vậy, mà lời nói vô tình của Tần Bách cùng làm cậu đau lòng.

Còn nói cậu theo Trang Diệp làm gì? Cậu vì hắn bán đứng lợi ích công ty kéo theo y chìm xuống!

Những chữ này dường như đã phá nát cậu, trong cuống họng căn bản không thể phát ra âm thanh nào, hít thở ngưng lại truyền thẳng đến trái tim, cảm giác lúc đó của cậu phải chăng mình đã chết.

Tần Bách phát tiết được lửa giận lập tức cúp máy, để lại cho cậu một không gian yên tĩnh đáng sợ, ngồi nguyên một đêm vắng, Tô Thần nén mọi đau thương tiếp tục làm việc, nhưng dường như ngực cậu tồn tại một cái hố thật rộng thật sâu, ngày càng rộng ra.

Người yêu từng chia nhau bao ngọt ngào yêu thương nay dùng từ ngữ cay độc đả thương cậu, Tô Thần thế nhưng chẳng thể tiếp thu nổi, cho dù trong tâm can thống khổ đáy lòng cậu vẫn tồn tại một tia hy vọng, có thể như lời Duyệt Dạ nói sao? Chỉ cần làm sáng tỏ mọi việc cậu cùng Tần Bách sẽ có thể dắt nhau đi trên một con đường sao?

"Việc không cầu đừng cưỡng, sự tình chắc sẽ có kết quả thôi." Duyệt Dạ không hề muốn nhìn thấy thần tình cô đơn của Tô Thần, đối với việc cậu òa khóc sẽ làm hắn thấy dễ chịu hơn nhiều lần.

CƯỠNG CHẾ ÁI CHI ĐƯỜNG QUẢ DỤ HOẶCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ