q4 c38

43 1 0
                                    

Hiện menu
doc truyen
TruyệnDã Thú Pháp TắcQuyển 4 - Chương 38
DÃ THÚ PHÁP TẮC
4 - 38
Lăng Thịnh Duệ dừng bước, nhưng không hề quay đầu lại, anh nhàn nhạt nói với Phương Nhược Thần phía sau lưng mình: “ Tôi vào nhà vệ sinh tránh mặt, như vậy sẽ không làm phiền tới hai người.”
“Ai nói với anh là có thể tự do đi lại trong phòng làm việc của tôi?” Phương Nhược Thần lạnh giọng nói.
Lăng Thịnh Duệ trầm mặc.
“Quay lại cho tôi, ngồi ngay chỗ vừa rồi anh ngồi, nếu không thì lập tức cút ra ngoài.”
Lăng Thịnh Duệ bất đắc dĩ nói:  “Nhưng mà tôi không muốn…..”
“Câm miệng.”
Lăng Thịnh Duệ đành phải im lặng, lặng lẽ trở về chỗ của mình.
Phương Nhược Thần lạnh lùng liếc mắt nhìn anh một cái, xong lại lập tức đánh mắt về phía Trịnh Lily.
Sắc mặt cô lúc này trông khó coi vô cùng.
Vừa lúc tiến vào phòng thì toàn bộ lực chú ý của cô đều đặt hết lên người Phương Nhược Thần rồi, nên không hề chú ý tới chuyện trong phòng còn có sự hiện diện của một người nữa, lúc nhìn theo đường nhìn của Phương Nhược Thần, cô bị dọa cho sợ hãi. Cô vừa cởi ra áo khoác của mình, nửa người trên chỉ còn duy nhất đồ lót, làm lộ ra hơn phân nửa cơ thể trắng nõn, có thể nói là xuân sắc vô biên.
(Kaze: mắc ói quá!!!)
Nhưng lại nghe được đoạn hội thoại của Phương Nhược Thần và hành động của mình có thể bị người đàn ông xa lạ kia nhìn thấy, lập tức trên mặt Trịnh Lily là biểu tình kinh khủng và bối rối, cô luống cuống tay chân cầm áo mặc trở vào.
Phương Nhược Thần nhìn cô:  “Ai bảo cô mặc lại?”
Trịnh Lily cắn mạnh môi dưới, ánh mắt có chút hờn giận, tựa như đang trách tội cậu vậy.
“Tiếp tục cởi.” Phương Nhược Thần ra lệnh.
Trịnh Lily trừng lớn hai mắt mình, gần như là không thể tin được điều mình vừa nghe thấy, người này, thế mà lại để cô phải ** trước mặt người đàn ông khác!
Động tác cô chậm rì rì, khiến cho Phương Nhược Thần mất kiên nhẫn, cậu đập mạnh xuống bàn: “ Cởi cho tôi!”
Trịnh Lily càng sợ sệt hơn, hai chân mềm nhũn, rồi trực tiếp ngã xuống mặt đất.
“Bây giờ thì bắt đầu vờ thanh khiết à? Hôm qua không mời cô cũng tự mò tới, ở chỗ này không phải cởi rất tự nhiên sao, bây giờ tôi chính miệng bảo cô cởi cô lại không chịu làm à?” Phương Nhược Thần châm chọc cười lạnh.
Tai cô bắt đầu hồng lên, chỉ là một chút biểu hiện này lại không gợi được một chút lòng thương xót nào từ Phương Nhược Thần cả, trong đôi mắt cậu nhìn cô ngoại trừ ghét bỏ thì chỉ còn khinh thường thôi, chuyện này khiến cho lòng tự cao của cô không thể nào chấp nhận được. Nhan sắc cô không tồi, lại có dáng người mê hoặc, mục tiêu duy nhất của cô chính là mấy tay nhà giàu, sau đó một bước gia nhập vào giới thượng lưu.
Cô vào công ty này không bao lâu, nhưng khi mới bước vào đã lập tức nhắm trúng Phương Nhược Thần, cô muốn thâu tóm “Con rùa vàng” này, cho nên mới tìm đủ mọi cách câu dẫn cậu, nhưng mà Phương Nhược Thần lại không hề cắn câu. Cô vô cùng tin tưởng vào mị lực của bản thân mình, nhưng dần dần lại bắt đầu hồi hộp hơn, ngay buổi chiều ngày hôm qua cô thẳng thắn trực tiếp chạy ào vào phòng làm việc của cậu, dùng phương pháp nhanh gọn nhất khơi lên dục vọng của Phương Nhược Thần, chỉ là cuối cùng vẫn thất bại.
Người thanh niên này, hình như là không thấy có hứng thú gì….
Vừa rồi cậu kêu cô vào phòng làm việc, rồi nói ra câu đó, khiến cho trong lòng cô có thể dùng chữ mừng như điên để diễn tả, cô còng tưởng rằng cuối cùng thì mình cũng được cậu chú ý rồi, nhưng lại không ngờ tới kết quả cuối cùng lại thành ra thế này.
“Nếu đã thế, cô có thể về.”
Trong lúc do dự, thì giọng nói lãnh đạm của Phương Nhược Thần truyền tới, kéo cô từ trong mộng trở về.
“Không, tôi cởi……” Trịnh Lily gian nan đưa ra quyết định. Nhất định phải ở lại  công ty này, khó khăn lắm cô mới leo lên được vị trí của ngày hôm nay, nếu như chỉ vì chuyện này mà bị đuổi đi, thì chẳng phải tất cả công sức đều đổ sông đổ bể hết sao.
Trịnh Lily suy nghĩ một hồi, cũng không quan tâm đến việc có người ngoài ở đây nữa, dù gì thì cũng chả như nhau, nên cô bắt đầu tiếp tục cởi.
Cơ thể cô cực kỳ nóng bỏng, được cho là bảo vật ưu tú, cơ thể này nhất định có thể khiến cho tất cả bọn đàn ông đều phải điên cuồng, nhưng Lăng Thịnh Duệ chỉ cảm thấy nhìn không được nữa rồi, anh chỉ cảm thấy bi ai thôi, chỉ vì một phần công tác mà bán đứng thân thể mình, như thế có phải là chính cô ta tự đạp đổ danh dự mình không.
Nhưng rất nhanh anh lại nhớ tới, tình huống hiện tại của anh cũng không tốt hơn cô là bao.
Hơn nữa anh còn là một người đàn ông…..
Lăng Thịnh Duệ cảm thấy thật đau xót, anh vùi đầu càng thấp hơn.
Phương Nhược Thần mắt không chuyển đi nhìn chằm chằm Trịnh Lily cởi đồ đến trần trụi, biểu cảm trên mặt không chút biến đổi nào, ánh mắt lạnh lùng, trông chẳng khác nào chỉ đang nhìn một bức tượng điêu khắc mà thôi.
Sự thờ ơ đó của cậu khiến cô có chút không cam tâm, cô vòng qua bàn làm việc, ngồi khóa trên đùi cậu, hai tay ôm chặt lấy cổ cậu, động tác càng lúc càng to gan.
Sắc mặt Phương Nhược Thần khẽ biến đổi, không hề có dấu hiệu bài xích nào.
Khóe môi Trịnh Lily hơi cong lên, lộ ra một nụ cười mỉm mang ý nghĩa thắng lợi: cho dù có lạnh lùng ra sao đi nữa, thì Phương Nhược Thần vẫn là đàn ông, đứng trước tình huống này, chẳng lẽ lại không có phản ứng được sao?
Cô vươn tay xoa lấy gương mặt Phương Nhược Thần, cảm thấy si mê,  trong mắt bắt đầu dấy lên một ngọn lửa nóng bừng.
Một gương mặt hoàn mỹ…..
Trịnh Lily ban đầu còn cho rằng cậu đã bị cô khơi mào dục vọng rồi, nhưng rất nhanh lại phát hiện ra, cô đã sai rồi, tuy rằng cả cơ thể cô đều đang dán chặt trên người cậu, nhưng cậu vẫn không hề liếc mắt nhìn cô, mà ánh mắt cậu từ đầu tới cuối vẫn không hề dời đi mà nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang cuộn thành một khối ở góc tường đằng kia.

Dã Thú Pháp TắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ