Chương 103: Cạm Bẫy (7)

203 4 0
                                    

"Mạc lão bản!"

Tìm một canh giờ, rốt cuộc tìm được lão đang ở trong tiệm quần áo Mạc gia mới mở, Kim Bảo Nhi liếc mắt ra hiệu hai người đệ đệ, ý bảo hai người bọn họ chặn cửa, tiến lên ngoài cười nhưng trong không cười kêu Mạc lão bản một câu.

Mặt Mạc lão bản bình tĩnh lại làm bộ như kinh ngạc tiến lên đón, không quên quay đầu lại dặn dò người làm.

"Còn không mau dâng trà, khách quý đã tới cửa rồi, các ngươi còn đều đứng ngốc ở đó làm cái gì."

"Mạc lão bản, đã lâu không gặp." Lộ Nhi ló ra đầu nhỏ từ sau lưng Kim Bảo Nhi.

Con mắt trái của hắn khẽ chớp, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên một nụ cười như có như không, đôi mắt màu đen hiện ra một tia lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn hắn cứng đờ mặt mày trong nháy mắt, ý cười bên mép càng sâu, đùa dai đưa tay kéo khóe miệng xuống làm mặt quỷ.

Tiểu oa nhi này có chút tà môn! Khóe mắt Mạc lão bản co quắp hai cái, quan sát tỉ mỉ một chút trận thế của Kim gia, kinh nghiệm lão luyện lập tức lại nổi lên khuôn mặt tươi cười nghênh đón, mắt thật nhỏ giống như một con chuột lóe sáng vậy.

"Xem ngươi nói kìa, Kim lão bản, có chuyện gì ngươi dặn dò một tiếng, cần gì làm phiền ngươi tự mình đại giá quang lâm, hơn nữa còn là tứ công tử Kim gia đều tới. Thật là rồng đến nhà tôm, nhanh, ngồi một chút." Nói xong, vội vàng dẫn mời ngồi, nhưng cũng không dám đi tới bên cạnh Kim Bảo Nhi, hai mắt thỉnh thoảng quan sát Lộ Nhi, chỉ sợ hắn làm ra động tác gì đó.

Kim Quáng và Kim Chuyên đứng ở cửa từng người không nhúc nhích, vẻ mặt cũng căng thẳng. Mạc lão bản trốn một canh giờ, bọn họ đã rõ là hắn đang trốn tránh Kim gia đòi nợ, những lời khách sáo này không nói cũng được.

Kim Bảo Nhi kéo Lộ Nhi cười lạnh một tiếng, tự ý cất bước đi tới ghế dựa bên cạnh mà ngồi xuống.

"Lời thừa thãi thì chớ nói, ngươi nên biết vì sao chúng ta tới tìm ngươi, bạc nên đưa, một đồng cũng không thể thiếu."

Đôi mắt ti hí xoay chuyển một cái, hắn cố làm như không hiểu.

"Ta nợ bạc của Kim gia các ngươi khi nào? Kim đại công tử thật đúng là nói đùa, chúng ta không buôn bánqua lại, huống chi đều là cùng ngành, hôm nay tiệm quần áo này cũng là ta mới vừa phái người tới tu sửa, dù nói thế nào, cũng không thể nợ bạc các ngươi." Đặt tách trà người làm bưng tới lên bàn, mờ mịt nói.

Lần này, Kim Quáng và Kim Chuyên cũng không nhịn được, vốn là hy vọng hắn có thể mở miệng nói thời gian trả lại tiền chậm chút, không ngờ, lại trực tiếp chối bỏ chuyện có mua hàng từ tiệm quần áo Kim gia.

Hai người cất bước tiến lên, níu lấy vạt áo của hắn.

"Mạc lão bản, ngươi dám quỵt nợ?"

Vốn là hốt hoảng sợ khiến bọn họ sẽ đánh mình, nhưng khi thấy hai người chỉ là níu lấy cổ áo, cũng không có ý ra tay, hắn cười khan nháy mắt ra dấu về phía người làm của mình. Mỗi người làm trong điếm, ai nấy đều khỏe mạnh như trâu, đánh nhau tuyệt đối sẽ không yếu thế, mình chính là nhìn trúng điểm này của bọn họ mới mời tới.

Xà Công Tử: Tiểu Tướng Công, Cút Đi - Thiên Lạc Hoạ TâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ