Kể từ hôm đó, cái đuôi mang tên Joen Jungkook cứ bám cậu không buông. Báo hại cậu ngày nào cũng bị bọn nam nữ chính tìm tới quấy rối. Thật bực đi, cơ mà cậu có thể cho hắn một đấm cảnh cáo nhưng là để trả thù nên việc có một cái đuôi sau lưng là điều không thể tránh khỏi. Cậu âm thầm thở dài, nếu không có ơn với thân chủ, tự hỏi hắn còn có thể ở đây làm phiền cậu sao?? Chỉ sợ lúc đó muốn tìm xác hắn cũng còn khó đi. Vấn đề làm cậu khó chịu ở đây là hắn cư nhiên lại dám đem đến cả trăm phiền phức cho cậu. Điển hình như hôm hắn cùng cậu, à không, hắn bám theo cậu đi xuống phòng thay đồ. Cậu thì vô tư nhàn nhã cởi bộ đồ sơ mi ra, thay vào đó là bộ đồng phục thể dục màu đen puma thoải mái. Hắn thì giả bộ ngượng ngùng. Ta phi. Có mà ngắm cậu đến ngây ngẩn, cảm thấy tiểu kook có phản ứng mới giả bộ mạng cái dáng vẻ è dè, ấp úng của thiếu nữ mới lớn. Như vậy thôi thì chả có gì đáng nói. Giây trước ngượng ngùng, giây sau liền lưu manh nhìn cậu. Đúng là lật mặt nhanh hơn lật sách đi. Có phải là ở cùng với cô chị đáng kính của cậu lâu quá, khiếu diễn xuất liền có thể lây lan?? Hắn trên mặt hiện rõ hai chữ " biến thái ", chỉ là cậu đã sớm nhận ra nên không chút tâm tình, giọng nói vạn phần khinh bỉ cùng chán ghét cái dáng vẻ của hắn.
- là tự giải quyết?
Cậu sắc lạnh đem đôi mắt hướng về nơi tư mật của hắn, miệng nhỏ cư nhiên không chút ngại ngùng thốt ra. Chỉ giây sau cậu liền hối hận, tên này sao có thể vô sỉ đến thế? Tuyệt nhiên dám nghênh ngang trả lời
-" là em giúp " ??
Cậu không nhanh không chậm nhấc chân đến chỗ anh, gương mặt lạnh băng chưa bao giờ có cảm xúc hiện hữu, đôi mắt bình tĩnh đến cực độ, người khác đương nhiên không khỏi tò mò người kia nghĩ gì nhưng cũng cảm thấy lành lạnh nơi sống lưng. Riêng anh lại thấy bộ dáng của cậu đến quen thuộc, lại không quan trọng việc tâm tình của cậu, chỉ chăm chăm vào việc đánh dấu hổ nhỏ.
Nhận thấy việc cậu đang tiến về phía mình, lại ảo tưởng đến việc cậu đồng ý giúp hắn ? À thì có giúp nhưng là phát tiết nhiều hơn. Cậu một chút tâm tình cũng không để lộ ra ngoài, nhiều hơn chỉ là cái nhấc chân, sau đó thoắt cái hạ chân nơi hạ bộ của người kia. Nhìn mặt hắn tái mét, tay ôm khư khư hạ bộ vừa bị cậu " yêu thương" liền cảm thấy có phần hả dạ. Này thì làn phiền cậu. May mắn cho hắn là cậu mới dùng chân nếu không hắn là phế đi chỗ đó luôn rồi. Hắn mặt nhăn mày nhó, biểu cảm khóc không ra nước mắt làm cậu thấy mắc cười không thôi.
Ra đến sân tập, oái ăm thế nào lại đụng phải bọn nam chính đang âu yếm nữ chính. Mặt cậu nổi lên một lớp khó chịu, rồi lại một lớp, một lớp nữa. Nhìn mặt cậu lúc này còn có thể đem so sánh với cục than. Trên trán cậu xuất hiện ba vạch hắc tuyến, sát khí vù vù nổi lên. Mấy tên thần kinh đó lại dám làm trò máu chó trước mặt cậu?? Là đang trêu ngươi cậu đi?? Chúc mừng, họ thành công rồi đấy :) cậu chính là dị ứng với thể loại ngọt như đường của mấy tên kia. Thật muốn một nhát chém chết từng ấy tên, kể cả tên " thỏ cơ bắp" dai hơn đỉa này nữa.
Chỉ là không phải có mỗi cậu chán ghét, còn có anh a~~ anh thực khâm phục chỉ số " thông mình" của mấy tên đó. Cô ta chính là sơ hở nhiều như vậy lại không chút nghi ngờ?? Bây giờ anh mới nghiệm lại, câu nói đó có chút đúng đi: " khi yêu EQ chỉ còn là con số 0". Chỉ trách hồi trước anh lại có thể cảm thấy ả đáng yêu mà ra sức yêu thương. Xin lỗi, bây giờ cho không anh cũng đếch cần nhé. Giá của Joen tổng lên rồi, không sử dụng hàng đã dùng qua đâu nga~~
![](https://img.wattpad.com/cover/170854344-288-k765906.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(allv) Có Không Giữ ... Mất Đừng Tìm
Aventurađam mỹ,nhất thụ đa công tác phẩm đầu tay nên xin nhận gạch đá 😣😣