Jack x Emily

681 57 9
                                    

Hôm nay, buổi chiều, buồn!

Chị Emily nằm cạnh tôi, quyển nhật kí của chị kể tôi nghe hết tất cả. Những chuyện đã xảy ra với chị. Ừ, thật đáng sợ.

Ngày hôm đó, chị bảo với tôi rằng chị cần vào rừng tìm một loại thảo dược. Đó là chuyện bình thường vì Emily rất tham khảo nhiều loại thuốc mới. Với sự hiểu biết về thực vật, hoa cỏ, tôi bảo tôi muốn đi cùng chị.

''Không cần đâu Emma, chị muốn tự đi, vậy mới ý nghĩa ''

Nghĩ lại cũng đúng, tôi có hơi lo vì sợ khi gặp nguy chị sẽ không biết làm gì. Tôi dặn chị đủ điều, cho chị nhiều vật dụng cần thiết.

''Tạm biệt Emma!''

Emily cười tươi lắm, chị có vẻ rất hào hứng, điều đó cũng khiến tôi phấn khởi theo, thế rồi chị đi. Lòng tôi có chút bất an nhưng nhìn Emily như vậy tôi cũng quên hết. Tiếp dòng chữ nguệch ngoạc trong quyển nhật kí, tôi cũng đính chính đây không phải chữ của Emily.

Emily với trang phục Kẻ Hái Thuốc vui vẻ vào rừng. Loại hoa chị muốn hái thường mọc gần những con suối nên chị cứ men theo dòng nước mà đi. Tiếng suối len qua những viên đá nhỏ vội vả chảy. Nhìn xa xăm thì cũng chẳng biết nó sẽ đổ về đâu...

Con suối có vẻ khiến Emily thích thú, nghe âm thanh thôi cũng đủ khiến tâm hồn mình trong veo. Chợt, tiếng róc rách đổi thành tiếng gầm gừ đáng sợ của con thú nào đó. Con sói với ánh mắt sắt lạnh nhìn Emily - con mồi của nó.

''Đừng! Đừng lại đây''

Chị sợ hãi nhưng càng không thể chạy đi vì biết rằng mình không thoát được. Nó đã xác định chị là bữa ăn của mình. Hầm hè hồi lâu, con thú một khoảnh khắc sợ hãi rồi bỏ chạy. Lạ lùng. Lúc này, tôi biết là có gì đó đang cố bảo vệ chị thay tôi. An tâm thật. Ở cuối trang của quyển nhật kí tôi đang đọc đây có đính kèm một tấm hình. Là Emily, phía sau chị là thứ mờ ảo trong suốt, tôi không thể nhìn rõ là ai...nó giống như một hồn ma vậy.

Emily cảm thấy lạ, chị thở phào nhẹ nhõm, tạ ơn trời vì đã không bị con sói làm hại. Men theo con suối ban nãy, nó càng ngày càng rộng ra và càng chảy xiết. Tôi thấy nét mặt chị thất vọng và mệt mỏi vì vẫn chưa tìm được thứ mình muốn.

''Mình có nên quay lại không...''

Chị ngoảnh mặt lại nhìn về những nơi mình đã đi. Đi xa đến nỗi chỉ còn có thể thấy cây và cây mà thôi.

''Theo tôi đi! Tôi sẽ cho em những thứ em muốn''

Giọng nói nhỏ nhẹ nhưng lại khiến chị giật mình, quay xung quanh tìm kiếm.

''Ai đấy ?''

''...''

''Chắc do đói quá nên mình ảo tưởng''

Rồi Emily ngồi xuống dưới gốc cây cạnh con suối, chị ăn lấy ăn để bữa trưa của mình. Emily muốn một lần thả mình vào làn nước mát ở rừng lắm nhưng nước xiết quá nên thôi.
.
.
.
Những thứ quý giá của khu rừng dần mất đi kể cả ánh mặt trời. Emily đi mãi và nhận ra màn đêm buông xuống thật nhanh, nó như tấm rèm che mất mặt trời, như con quái vật nuốt hết những sinh vật nơi rừng già hãi hùng, như thứ kì ảo biến những thân cây khô rạc thành những con quỷ bất di bất dịch.

All luv • All couple • IdentityNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ