Aesop x Emma

601 57 14
                                    

Chào mọi người, tớ là Emma, có bao giờ mọi người cảm nhận rằng tình yêu rất đáng sợ không ?

Cách đây hai tháng, tớ vẫn sống một cuộc sống rất đỗi bình thường với bạn bè và công việc của mình. Chăm chút cho vườn hoa và nhận trang trí hoa là điều làm cho tớ cảm thấy vui nhất đó. Emma tớ không một ngày nào không yêu cuộc sống của chính bản thân mình.

''Oaaa...xong chậu này nữa thì mình nghỉ'' - tớ tự nói với bản thân.

Trời hôm ấy nắng khá gắt những rồi dần tối đi vì những đám mây dày đặt kéo đến. Tớ đoán là sắp có mưa lớn nên kéo mái che cho vườn hoa của mình.

*cộp...*

*cộp...*

*cộp...*

Lúc lúi húi dọn dẹp đồ nghề, tớ nghe tiếng bước chân của ai đó đi chậm rãi ở ngoài hàng rào nhà tớ. Có thoáng nghĩ là tại sao trời sắp mưa mà người ấy vẫn đi thản nhiên như vậy. Kệ, tớ không quan tâm mấy. Khi tớ đứng dậy, thở dài một hơi rồi ngước mặt nhìn ra phía hàng rào, một người con trai đang đứng nhìn tôi.

''Anh có cần trú mưa không ?'' - ngay lập tức tôi hỏi.

Người ấy không trả lời mà bỏ đi. Tớ rùng mình, cái nhìn không quá lâu nhưng cũng đủ khiến tớ sợ. Người con trai mặt vest xám, cầm trên tay một cái va li nhỏ, đến tóc cũng màu xám nốt. Dáng đi thì lại điềm tĩnh giống khi nãy tớ nói. Anh ta và những đám mây xám trên trời...khá giống nhau.

''Ối...mưa rồi'' - tớ nhanh chân chạy vào nhà.

Hôm ấy tớ hoàn toàn không suy nghĩ nhiều về anh ta mấy.

''Sau đây là bản tin dự báo thời tiết, ngay mai trời nắng, ít mây,...''

Tớ nghĩ rằng ngày mai là một ngày đẹp trời, sẽ thích hợp cho việc chăm bón cây và giao hoa cho mọi người.

Rồi hôm sau đó, khi tớ bắt đầu mang những giỏ hàng chứa đầy hoa tươi mà tớ vừa hái, định là sẽ giao hoa cho khách hàng. Kì lạ thay, những đám mây đen lại kéo đến, nó cũng trùng thời điểm với ngày hôm qua.

''Ôi...hôm nay mà không đi sẽ trễ đơn mất''

*cộp...*

*cộp...*

*cộp...*

Lại tiếng bước chân chầm chậm mà hôm qua tớ nghe được. Người con trai xám xịt ấy một lần nữa đi ngang qua cổng rào nhà tớ, vẫn cái ánh nhìn sâu kì lạ đến đáng sợ. Tớ quên kể rằng anh ta mang khẩu trang, chỉ chừa lại đôi mắt, chắc có lẽ vì điểm này nên tớ lại càng bị hút sâu vào đôi mắt kia hơn.

''Anh...có cần trú mưa không ?'' - vì phép lịch sự nên tớ phải nói, nói lí nhí thôi.

Những ngày sau đó thì mưa vẫn mưa tầm tã dù cho dự báo thời tiết có báo là nắng. Tớ cũng không hiểu tại sao mặc dù họ đã xin lỗi người dân rất nhiều. Anh ta lại đi dưới những đám mây đen trĩu nước, tớ nghĩ anh ấy mới chuyển đến sống gần đây.

''Emily này, dạo này tớ gặp một người kì lạ...''

''...Ừm, người mà cậu nói tớ chưa thấy bao giờ ấy!''

All luv • All couple • IdentityNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ