Tôi nghĩ Dụ Văn Châu thích tôi (1)

484 28 11
                                    

01.

Trương Giai Nhạc nói với Hoàng Thiếu Thiên: "Tôi nghĩ Dụ Văn Châu thích tôi."

Dụ Văn Châu?

Hoàng Thiếu Thiên chớp mắt nhìn hắn, cảm thấy cái tên này thật quen tai, sau khi cắn cắn đầu đũa suy nghĩ ba giây, trong đầu dần hiện lên những đường nét của khuôn mặt tuấn tú.

Nga, đây không phải là vị bạn học khoa Sinh cực kì nổi danh trong trường hay sao? Lúc nào cũng mang dáng vẻ ôn hòa nhã nhặn, tuy không được tính là mỹ nam, có điều khi cười lên cũng rất dễ nhìn.

Khoan...

Bạn học nam?

Hoàng Thiếu Thiên bị dọa tới mức đôi đũa rơi xuống cũng không để ý, ánh mắt có chút phức tạp nhìn lại bạn tốt của mình một lượt, "Này... là cậu nói có vấn đề hay tôi nghe có vấn đề đây? Có phải gần đây bài tập dồn dập, cậu ngày ngày phải đọc sách tra cứu ngôn ngữ chuyên ngành nên hoa mắt chóng mặt sinh ra ảo giác đúng không?"

Trương Giai Nhạc bất đắc dĩ nhìn y, nhặt hai chiếc đũa trên bàn lên nhét trở lại trong tay Hoàng Thiếu Thiên, thở dài một hơi: "Chuyện này... kể ra thì rất dài."

02.

Trương Giai Nhạc và Hoàng Thiếu Thiên đều cùng học khoa Hóa, hai người là bạn cùng phòng kí túc xá, học với nhau hầu hết các môn, trừ môn Sinh học Trương Giai Nhạc lại đăng kí chung với khoa Sinh.

Buổi học đầu tiên, Trương Giai Nhạc vô tình ngồi cạnh Dụ Văn Châu – đương nhiên lúc ấy hắn cũng không quan tâm chuyện này lắm, một mực cúi đầu online weibo nói chuyện phiếm cùng Hoàng Thiếu Thiên, ngay cả lúc giảng viên đi xuống cũng không nhận ra. May mà lúc giảng viên sắp đi tới chỗ hắn, Dụ Văn Châu nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn nhắc nhở nên Trương Giai Nhạc mới tránh được một kiếp.

Nội quy giảng đường tương đối nghiêm khắc, nếu bị bắt được không biết sẽ phải chịu phạt như thế nào, Trương Giai Nhạc vô cùng cảm kích quay sang vị bạn học bên cạnh nói lời cảm ơn, nam sinh liền nở nụ cười ôn hòa với hắn, nhàn nhạt đáp lại không có gì.

Thời điểm Dụ Văn Châu mỉm cười, Trương Giai Nhạc không khỏi ngây người.

Bạn tốt của hắn, Hoàng Thiếu Thiên, là một người rất thích cười, mỗi khi cười rộ lên sẽ khiến người ta cảm thấy ấm áp dễ chịu, Trương Giai Nhạc chơi với cậu lâu bất tri bất giác hình thành quan niệm người nào cười lên đẹp ắt hẳn nội tâm không xấu. Thế nên khi đối diện với nụ cười dụ mị nhân sinh của Dụ Văn Châu, Trương Giai Nhạc nhất thời bị mê hoặc, vô thức mở lời chân thành mời hắn một bữa cơm.

Cùng nhau ăn một bữa liền trở thành bạn bè, Trương Giai Nhạc mười phần tự tin đã kết giao cùng Dụ Văn Châu, không ngờ dần dần sau đó lại phát hiện có điểm không thích hợp.

Trước nay Trương Giai Nhạc vẫn tương đối nhạy cảm với ánh mắt của người khác, thế nên không quá vài lần liền nhận ra, những lúc Dụ Văn Châu nhìn hắn, ánh mắt thường mang theo đắn đo chần chờ cùng biểu tình muốn nói lại thôi.

Một hai lần thì không vấn đề gì, nhưng nhiều lần như vậy khiến Trương Giai Nhạc có chút bất an, có điều bất an chỗ nào lại không thể nói rõ. Vì vậy hắn trái suy phải nghĩ, ngay cả khi giải quyết vấn đề sinh lí cũng ngẩn người, cuối cùng quyết định lấy điện thoại ra tìm thử xem nam sinh sẽ ngập ngừng do dự vào thời điểm nào .

DỤ HOÀNG ĐOẢN VĂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ