Hai tuần trôi qua, không ngày nào Taehyung gặp được Jungkook. Anh nghĩ lần này mình đã phạm lỗi lớn đến mức nào mà cậu lại giận tới như vậy ?
Hoseok ngồi bên cạnh nói
-Sao rồi ?
-Tớ vẫn không thấy Jungkook, canh trước cửa phòng mấy nay cũng không thấy Jungkook về, Jungkook đi đâu chứ ?
-Cậu đã làm gì ?
-Tớ không biết
-Nhớ kĩ lại xem
-Này nhé, cho tớ bao nhiêu lá gan cũng không dám chọc giận Jungkook
-Để tớ hỏi Jimin
-Cảm ơn cậuTaehyung thầm khóc trong lòng, tự đặt ra câu hỏi cho bản thân mà chưa được giải đáp nên rất khó chịu.
Hoseok sang khu B, tìm được phòng của Jimin, không ngừng ngại gõ cửa. Jimin ló đầu ra
-Ô Hoseok
-Cho tớ hỏi chút
-Được
-Gần đây cậu có gặp hội trưởng không ?
-Anh Jungkook không phải đi xa rồi sao ?
-Đi xa ? Ý cậu là đã chuyển trường ?
-Không phải, anh ấy xin nghỉ phép mấy ngày để đi đâu đó, tớ không rõ
-À, cảm ơn cậu
-Không có gì đâu
-Bữa khác hẹn cậu đi ăn cơm
-ĐượcHoseok vẫy tay tạm biệt rồi mới đi. Jimin thở phào nhẹ nhõm, đoạn quay vào phòng, trách
-Anh Jungkook à, mau hết giận đi, em không muốn nói dối đâu
-Em không muốn nói dối thì anh dọn nơi khác ở
-Ý em không phải như vậy, ý em là, Taehyung có lỗi nhưng anh phải nói thì cậu ấy mới biết chứ
-Làm rồi không biết lỗi ?
-Anh Jungkook à...
-Anh đi đây
-Không không, anh cứ ở đây điJungkook đẩy gọng kính vàng, mở sách ra đọc tiếp không quan tâm Jimin nữa.
Hoseok nói một tiếng với Taehyung theo lời Jimin, Taehyung bật dậy đập bàn
-Gì chứ ? Cậu đùa à ?
-Không đùa với cậu
-Jungkook sao đi nhanh như vậy ?
-Làm sao tớ biết hội trưởng làm bằng cách nào
-Tớ phải đi tìm Jungkook
-Taehyung, tớ có ý này
-Ý gì ?
-Dụ thỏ ra khỏi hang
-Là sao ?
-Với khả năng của hội trưởng, việc bức Jimin nói dối là không ngoài khả năng đâu
-Cậu bảo là Jungkook dặn Jimin nói dối ?
-Phải. Lúc nói chuyện, Jimin thấp hơn tớ nên khi nhìn vào phòng thấy ai đó ngồi bên trong
-Bạn cùng phòng với Jimin ?
-Hôm qua Jimin vừa kể rằng bạn cùng phòng đã chuyển điTaehyung như được khai thông, vỗ vai Hoseok
-Chà chà, đúng là Hoseok haha
-Chứ sao nữa ?
-Tớ phải làm gì ?
-Để tớ sắp xếpHôm sau, trời mưa rào. Hoseok chạy sang phòng Jimin, Jimin vẫn như cũ ra mở cửa
-Hoseok, cậu sang đây có việc gì không ?
-Cậu có số liên lạc với hội trưởng không ?
-Chi vậy ?
-Hôm qua với hôm nay Taehyung đi tìm hội trưởng tới nỗi kiệt sức nằm trong phòng sáng giờ, tình hình nghiêm trọng lắm
-Điêu, tớ vừa gặp cậu ấy mà
-Tớ điêu làm gì ? Cậu sang phòng tớ mà xem, sau đó chúng ta gọi cho hội trưởng, được không ?
-ĐượcHoseok nắm tay Jimin kéo đi.
Jungkook bên trong phòng nghe được toàn bộ, lấp ló ra ngoài nhìn thử. Nào ngờ cánh cửa bị mở toang, xém chút Jungkook ngã, nhưng nhờ vòng tay của Taehyung mà Jungkook vẫn an toàn.
Jungkook đứng dậy tính bỏ vào phòng thì Taehyung kéo tay lại
-Này, anh đừng trốn tôi nữa
-Tôi không trốn cậu
-Chứ hiện tại là gì ?
-Tôi ở cùng với Jimin vài hôm
-Không được, tôi nhớ anh như vậy mà anh bên này lêu lõng ?
-Cậu mau cút
-Tôi đã làm gì cho anh giận chứ ?
-Tự suy nghĩ
-Tôi không nghĩ ra đấy
-Căn tin
-Căn tin ?
-Phải, là ở căn tin !
BẠN ĐANG ĐỌC
[VKOOK] Người thắp sáng
Fiksi Penggemarủng hộ hanna nha, cảm ơn rất nhiều 💜 ban đầu có thể khó khăn khi muốn chiếm lấy trái tim của ai đó, như taehyung, một lớp trưởng dũng cảm muốn chiếm lấy trái tim của hội trưởng lạnh lùng nhất trường. không gì là không thể nếu bạn cố gắng và cho đối...