Chapter 12. Heartbeat

1.2K 160 2
                                    

Cảm ơn ngôi sao sáng đầu tiên đợt trước! @h_mie0207

——————

"Trấn Trấn ca ca, em nói cho cậu ấy biết mất rồi!"

Chí Mẫn cùng Tại Hưởng ngồi trên xe tới nhà của cậu. Từ ngày Chí Mẫn cùng Chính Quốc đổi cho nhau, ở nhà Chí Mẫn chứa tận 5 người.

<Sao tự dưng lại nói cho nó?>

"Cậu ấy là tự biết trước!"

<Vâng vâng, thưa anh. Đang đến đây à?>

"Dạ! Cùng cậu ấy nữa!"

<Vậy cúp đi, đến rồi tính!>

"Anh ấy cúp rồi!"

Cậu quay qua nói với Tại Hưởng.

"Uh."

———————

Nhà Chí Mẫn, thân xác hoán đổi.

"Nhà ngoại ở xa lắm, ngày mai chúng ta đi được chứ?"

"Vẫn là càng sớm càng tốt, từ Bắc Kinh tới quê của em không gần. Đêm nay liền đi, xe Nam Tuấn."

Thạc Trấn.

"Ca ca, sao lại là xe của em?"

Nam Tuấn mè nheo.

"Dám cãi?"

Anh cãi tôi xem nào!

"Không dám."

Nam Tuấn xụ mặt.

"Đi liền giờ! Những chuyện như này không phải để lâu là được, e là những ngày qua thôi đã đủ trễ nãi rồi!"

Hiệu Tích nói xong đứng lên.

"Hiệu Tích nói đúng, chúng ta nên đi luôn ngay bây giờ."

Anh cả đồng tình.

——————————

Sáng sớm, một căn nhà ở ngoại ô, một bà lão, bảy cậu trai trẻ, có hai người tim đập "sai".

"Ôi cháu ngoan! Cháu cưng của tôi!"

Bà lão mặt phúc hậu, vui vẻ đón lấy người cháu của mình.

"Bà!"

"Đây là bạn cháu cả, chúng cháu cần bà giúp!"

Tại Hưởng dịu dàng.

"Bà biết các cháu cần giúp, mau vào nhà."

Căn nhà nhỏ có nội thất bên trong đúng kiểu một căn phòng của những người "thầy cúng" Trung Quốc. Tuy nhiên không gây cảm giác u ám, thay vào đó lại là ấm cúng, chính là không khí gia đình.

"Cháu này, cháu tên gì? Ý bà là phần hồn, cháu tên gì?"

Bà hỏi Chí Mẫn. Đôi mắt ân cần. À, Chí Mẫn ở đây là thân xác của Chí Mẫn.

"A, cháu là Chính Quốc."

Chính Quốc cười, đáp lại.

"Là Điền Chính Quốc thưa bà!"

Hiệu Tích nhìn cậu em đang ngây ngô. Trả lời hộ.

Bà nghe vậy liền viết tên vào tớ giấy đã đặt sẵn trên cái bàn nhỏ mà mọi người đang vây quanh.

• 𝔢𝗑𝔠𝔥𝔞𝔫𝔤𝔢Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ