Thật ra chính tà đều từ miệng người mà ra, có những kẻ vì lợi ích nói chính thành tà ngửa tay lật lọng trắng thành đen nên mới nói thứ đáng sợ nhất trên đời không phải là ma quỷ mà là nhân tâm. Tự chọn tranh đoạt dẫn tới đổ máu khi không chiếm được lại đấm ngực than trách ông trời.
Nhân thế nực cười biết bao?
Bầu trời khắc trước còn trong veo khômg một gợn mây giờ bị hắc vũ lấp kín, sấm sét nổ ầm ầm. Lam Vong Cơ ôm thi thể hài nhi đứng giữa la liệt xác chết cùng mũi tên, hắc y thêu gia văn vân mây xanh thẫm bị gió thổi lồng lộng, đôi mắt lưu ly hóa thành màu đỏ rực như máu, huyền cầm bay vút qua đầu của tam đại gia tộc đáp xuống tay hắn, dây cầm vừa rung lên giống như trống trận đánh hồi đầu tiên, không biết quỷ thi từ nơi nào xông tới ban đầu chỉ có vài chục con rồi tới hàng trăm bổ nhào về phía đội quân ba nghìn người do Kim Quang Thiện dẫn đầu. Tiếng hô hào chém giết vang lên không ngớt, Lam Vong Cơ bình tĩnh đối diện với trận thế hỗn loạn, ngón tay trên dây đàn lướt nhanh đến xuất quỷ nhập thần chỉ là chân mày của hắn càng ngày càng nhíu chặt lại, mồ hôi lấm tấm như đang gồng mình gánh chịu tảng đá hàng trăm cân.
Tâm ma xuất hiện, phản phệ nay mai.
Cái chết của A Nguyện làm Lam Vong Cơ bị tổn thương về tâm lý quá mức không thể dễ dàng điều chỉnh cảm xúc khống chế tâm ma đang rục rịch trong cơ thể, tiếng đàn của y ngày một hỗn loạn làm cho ngay cả quỷ thi cũng chẳng phân biệt được đồng loại với kẻ địch vừa giết người vừa giết lại quỷ thi quỷ. Đột nhiên có tiếng hô lớn:
" Lam Vong Cơ! Huynh trưởng ngươi đang nằm trong tay ta! Nếu không dừng tay ta sẽ giết y!"
Lam Vong Cơ nãy giờ còn mờ mịt chém giết nghe thấy câu nói này đồ tử lập tức co rụt lại, hắn hốt hoảng lao vào cuộc hỗn chiến mặc cho gió cát ầm ầm, hắn giống như một đứa trẻ lạc mất thân nhân trong biển người, hoảng sợ ngó nghiêng khắp nơi không ngừng kêu tên của huynh trưởng mình nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ cùng tiếng binh khí va chạm. Hắn hiện tại thật sự sợ hãi, loại sợ hãi khi mất đi người thân, hắn đã mất đi A Nguyện không thể mất cả huynh trưởng nữa.
Chỉ chờ tới lúc này, năm sáu chiếc câu liêm dài hai trượng rẽ sương mù đâm tới, trong khoảnh khắc mũi câu liêm cách mi tâm của Lam Vong Cơ chưa đầy một đốt ngón tay đột nhiên trước mắt y tối sầm, tiếng binh khí xé nát da thịt cũng xé nát trái tim của Lam Vong Cơ. Hắn ngây ngốc dựa hẳn vào lồng ngực của người trước mắt, đôi môi run rẩy muốn nói vạn từ lại không thốt được ra lời nào, lúc đó thời gian như đóng băng lại. Lam Hi Thần trên người vô số vết bỏng do bị bùa chú áp chế, bao nhiêu mũi dao đã cắm trên người y? Lam Vong Cơ không biết, chỉ biết bộ ngoại sam xanh biếc ban sáng hắn may cho y giờ hoàn toàn chuyển màu đen đỏ lẫn lộn từ cổ áo đến mũi chân không chừa một chỗ sáng nào, y khẽ cười khi khóe môi đã rách toác:
" Hài tử ngốc.."
" Huynh trưởng..."
Mũi câu liêm vừa rút ra là lúc đầu của những kẻ kia lìa khỏi cổ, thân thể bọn chúng bị cắt tới máu thịt không rõ nội tạng bầy nhầy, Lam Vong Cơ quỳ sụp xuống một tay đỡ lấy vai Lam Hi Thần để y dựa vào ngực mình, sắc mặt tái nhợt đến đáng thương:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ma Đạo Tổ Sư][Đồng Nhân] Lam Gia Song Bích Hắc Hóa Kỳ
ActionTác giả: Rùa Nhỏ Hoa Tâm Tình trạng: Hoàn * Rùa: nghe đâu mấy ngày nay nổi lên vụ song bích tu ma:)) cũng thử mần cái xem có được không +Fic đồng nhân tự viết, thỉnh đừng tự tiện mang đi :D +Nhân vật chỉ là mượn của Mặc Hương, sẽ OOC ---------- Văn...