"Eli, có phải dạo gần đây cậu hay đi với anh chàng bảnh bao kia không? Hắn làm gì cậu rồi?"
Tay Eli cầm bát cháo Fiona đưa run run muốn rớt, không nghĩ Fiona thực sự nghĩ như vậy. Nhưng ngẫm lại cũng đúng, dạo gần đây tử tước Desaulnier rất hay đến gặp Eli, ngoài xin lời khuyên thì thỉnh thoảng có mời cậu qua đêm ở dinh thự. Nhưng chắc chắn hai người chỉ ăn tối và cùng nhau nói chuyện thôi, chắc chắn không có làm chuyện gì khác, tử tước cũng không làm gì cậu cả.
"Này Eli." - Fiona nghiêng đầu hỏi - "Cậu có sao không?"
"Không, không có gì..." - Eli lần tìm tới bàn ăn - "Chúng ta đi ăn đi, hình như Will cũng sắp về."
"Không đâu, hôm nay cậu ấy tăng ca, sẽ không thể về trước chín giờ tối được" - giọng Fiona hơi đượm buồn - "Hi vọng cậu ấy đừng la lực quá."
"Fiona..."
Eli không biết làm sao để an ủi người bạn này, cô ấy lo lắng cũng phải, William là một anh chàng có sức vóc cực tốt, nhưng đồng thời cũng hơi hậu đậu một chút. Lúc trước làm chung với cậu ấy, Eli cũng nhìn thấy cậu ấy bị chủ xưởng mắng không ít lần, nhưng vì bản tính thật thà lại chịu khó, chủ xưởng không nỡ đuổi cậu ta đi, bù lại lúc nào William cũng phải ở lại làm tăng ca đến đêm muộn. Nếu lúc trước còn nhìn thấy, Eli có thể ở lại phụ giúp Will, nhưng giờ cậu cũng đành lực bất tòng tâm.
Môi trường làm việc ở công xưởng chế tác sắt thép độc hại và nguy hiểm thế nào, tất cả những người ở tầng lớp bình dân đều biết. Công nhân có thể lực cực tốt thì cũng bốn mươi tuổi đều suy sụp hẳn, huống hồ Will còn làm việc hơn mười mấy tiếng một ngày, hiện tại còn trẻ trung có thể cầm cự, nhưng chẳng ai biết được về sau thế nào. Fiona may mắn hơn, cô được nhận làm người hầu cho một nhà thương nhân, công việc cực nhọc nhưng đồng lương khá tốt, sau khi dọn vào ở trong phòng người hầu thì không cần nghĩ tới tiền nhà nữa - bù lại cả tháng mới được nghỉ một ngày để gặp Will và Eli.
Thực ra William không cần phải tăng ca cực lực như vậy, Fiona cũng không cần tính toán chi li như vậy, trước giờ hai người họ vẫn sống được với đồng lương của mình, nhưng Eli biết nguyên do.
Fiona và Will dự định sẽ kết hôn. Khác với khi còn độc thân, hôn nhân có thể phát sinh ra khá nhiều rắc rối. Hơn nữa các quản gia không thích hầu gái lập gia đình, điều này rất ảnh hưởng đến công việc của họ, nhất là khi mang thai. Do đó Fiona dự định sẽ nghỉ việc ở dinh thự kia, tìm một công việc khác nhẹ nhàng hơn sau khi kết hôn. Thu nhập thấp đi, đồng nghĩa với việc Will phải làm việc cực nhọc hơn.
"Fiona, thực xin lỗi,..."
Eli nắm chặt tay lại, một phần trong lo toang của hai người bạn này chính là cậu. Họ không nỡ bỏ rơi cậu, từ bé họ đã cưu mang Eli, đến khi lớn hơn, ngỡ rằng có thể giúp đỡ họ, thế mà...
"Eli!" - Fiona tát nhẹ Eli một cái đau điếng - "Tớ và Will đã nói bao nhiêu lần rồi, cậu không phải gánh nặng, hơn nữa," - Fiona xoa đầu Eli - "Chúng ta là gia đình, mọi người giúp đỡ nhau thì có gì là sai chứ."
Eli còn chưa kịp phản ứng đã nghe tiếng mở cửa và giọng nói ồn ào quen thuộc của Will.
"Fiona, Eli, tớ về rồi đây, ăn bánh mì lúa mạch đen không?" - giọng Will hào hứng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JosEli] Chàng tiên tri mang hạnh phúc
FanfictionJoseph x Eli Clark Truyện nhảm nhí viết dựa trên cảm hứng từ skin Lies của Joseph, vẫn đang viết nhưng đang bí plot, send help...