Phần 22

3K 182 137
                                    


Win ngồi trên giường bệnh, mắt nhìn ra cửa sổ, nơi cành cây còn lại 1 chiếc lá cuối cùng.

- Chị Willet ơi chị Willet, khi chiếc lá cuối cùng kia rụng xuống cũng sẽ là lúc em không còn ở đây nữa.

- Em định đi đâu?

- Về nhà Nguyễn Bảo Khánh để ăn chơi phè phỡn chứ đi đâu. – giọng Khánh vang lên phía sau lưng Win.

- Chỉ có nói đúng ý trẫm.

- Trẫm trẫm cái đầu nhóc.

- Này này, nhìn đây này, do ai này... Còn lôn xộn với trẫm không?

Win lấy tay chỉ chỉ vào bên mặt đang bị băng gạt quấn kín mít của mình. Khánh không nói gì tập trung giúp cậu thu dọn đồ đạc. Tuấn đứng bên cạnh chị Tư, giúp chị gấp đồ của Win vào giỏ. Bỗng tiếng nói của Liam từ bên ngoài vọng vào:

- Hoàng thượng và Hoàng Thái Hậu giá đáo!!!!!!!!

- Chỉ giỏi to mồm, vợ của Hoàng thượng là Hoàng Hậu nghe chưa. – Win lên tiếng mắng Liam, hắn thì chỉ hề hề cười.

- Tía, má...

Tuấn rưng rưng nước mắt nhanh chóng chạy lại ôm chầm lấy mẹ của mình. Mẹ cậu cũng bật khóc ôm lấy đứa con trai bé bỏng vào lòng. Chị Tư không biết chuyện gì, cứ ấp a ấp úng nói không nên lời, Khánh bên này cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn.

- Là Jay hi sinh bản thân cứu cả nhà 3 người anh, nhớ đi phúng điếu cho đàng hoàng vô.

Giọng Win vang lên, không nhỏ cũng chẳng to, như vừa đủ cho những con người kia nghe thấy.

- Jerry đâu rồi? – Liam lên tiếng.

- Đốt nén hương trầm làm ấm mộ, bắt đom đóm tế lễ người ra đi rồi. – Win vừa bóc cam, vừa hững hờ đáp.


Khánh nhìn đứa em của mình nói không nên lời. Cuộc đời nó liệu còn có gì khiến nó quan tâm và thể hiện cảm xúc không? Từ nhỏ đau không khóc, vui chả cười. sinh ra đã chẳng giống ai, anh thật không thể hiểu nổi là Win nhà anh đang nghỉ gì trong đầu nữa.


Win ngước nhìn gia đình Tuấn ôm nhau khóc từ nãy đến giờ, cứ mẹ mẹ con con, rồi tía tía má má mà nhức hết cả đầu.

- Thế có cho tôi về nhà không đây? Đã mệt muốn chết rồi còn bắt ngồi coi phim gia đình sum họp, vợ chồng son các kiểu con đà điểu, mệt nghe!


Chị Tư bật cười, nhanh chóng đỡ Win dậy đưa cậu ra ngoài. Cả nhà Tuấn ngơ ngác nhìn nhau sau đó cũng liền bật cười. Khánh lái xe đưa mọi người cùng về nhà mình, sắp xếp cho ba mẹ Tuấn ở phòng anh, cho Win ở phòng Tuấn. Anh tính gửi Win đến nhà chị Tư nhưng cậu không chịu, nằng nặc đòi ở nhà anh. Bất lực Khánh kêu Tuấn dọn sang chỗ chị Tư, cậu cũng không chịu, nằng nặc khóc lóc đòi bên Khánh. Đành vậy, tối nay cả 2 ngủ sopha chứ sao.


Khánh đỡ Tuấn ngồi xuống sopha, đưa cho cậu 1 ly nước, giúp cậu xoa xoa thái dương. Cậu ngồi dựa vào lòng Khánh thủ thỉ:

KICM-JACK - SÓNG GIÓNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ