Kí ức

601 27 8
                                    

4 h sáng lên cơn high viết lung ta lung tung :v



Đôi mắt dần dần hé mở , Caitlyn tỉnh dậy khỏi cơn mê của mình . Cô cảm thấy đầu mình đau nhức vô cùng , xung quang cô là rất nhiều người , trông họ vô cùng vui vẻ khi thấy cô tỉnh lại . Cô không nhận ra họ .

- Caitlyn ! Cuối cùng cô cũng tỉnh rồi ?
Một người đàn ông cao lớn với khuôn mặt điển trai trong chiếc ao khoác dài màu vàng hỏi thăm cô . Cô nhìn anh ta một cách xa lạ .
- Bà chị thấy thế nào ? Đau ở đâu không ?
Một cậu thiếu niên với mái tóc vàng óng thêm lời , cậu ta đeo bên tay phải một chiếc găng tay kì lạ . Cậu ta cũng không cho cô một chút cảm giác thân quen nào .
- Được rồi cô ấy vừa mới tỉnh mà đúng không cupcake ?
Cô nhìn sang một người con gái khác , cô ấy có mái tóc màu hồng đặc biệt nổi bật giữa đám người , trên má cô ấy còn là một hình xăm có vẻ là chữ số la mã VI . Cô gái này có gì đó rất lạ mà cũng rất quen nhưng chung quy tất cả những con người ở đây cô đều không biết .

- Các người là... ai vậy ?

Nụ cười vụt tắt trên môi bọn họ , nhưng con người kia ngơ ngác nhìn cô rồi chuyển sang lo lắng .
- Này Caitlyn ? Cô... Cô không nhớ chúng tôi sao ?
Người đàn ông với mái tóc đen tới gần giường bệnh của cô mà hỏi . Cô biết những người này ư ? Nhưng sao cô không nhớ gì cả ? Rồi cơn đau kéo đến , đầu cô đau như búa bổ , khiến cô phải ôm đầu rên lên .

Cô đã mất đi trí nhớ của mình , bố mẹ cô tất nhiên cô nhớ , họ là gia đình cùa cô . Nhưng ngoài ra tất cả những thứ khác , những người khác cô đều không biết . Có thêm nhiều người khác tới thăm cô , một cô tiểu với mái tóc vàng giống như cậu thiếu niên kia cùng một cô gái với mái tóc đỏ rực cùng vét sẹo dài trên mắt trái . Một cô gái câm cùng một... nửa người , nửa người nửa hồ ly ? Cô đã khá bất ngờ để rồi tự hỏi mình thật sự biết những người này sao ? Hôm sau tiếp tục là những người khác ninja , pháp sư , một cô gái với những lưỡi kiếm lơ lửng sau lưng hay một người máy cùng quả cầu ma kĩ . Tất cả đều xa lạ đối với cô .

Những ngày sau những người cô đã gặp đầu tiên khi tỉnh lại thường xuyên tới thăm cô , người đàn ông tóc đen . Anh ta nói mình là chiến hữu , đồng nghiệp , là bạn của cô . Nhưng cô không nhớ bất cứ ai tên là Jayce cả .
- Cô...thật sự không nhớ gì sao ?
Trông anh ta thật buồn , sau một hồi có gắng gợi nhớ những kỉ niệm cho cô nhưng không thành anh ta quyết định rời đi .

Một tuần sau những mảnh kí ức đầu tiên trở lại với cô , đó là mộ cảm giác vô cùng kinh khủng . Từng mảnh kí ức như những viên gạch đập vào đầu cô vậy . Cô nhớ một cuộc nghiên cứu , những nụ cười khi thành công , tốt bụng và ấm áp . Đó là một tiến sĩ , một nhà khoa học , một người bạn .

- Jayce !

- Cô nhớ ra tôi rồi sao ? Tốt quá ?
Hôm sau anh ta lại tới cùng với cậu thiếu niên tóc vàng . Anh ta thật sự rất vui vì cô đã nhớ ra anh ta , cậu thiếu niên bên cạnh chúc mừng cô , cười thật tươi cậu ta chỉ tay vào mình mà hỏi .
- Thế còn tôi thì sao bà chị ? Nhớ ra chưa ?
Ezreal , cô nhận thấy được nụ cười của cậu ta có nét gì đó rất buồn . Cô gái tóc hồng vui vẻ đặt tay lên vai cô chúc mừng .

[ LOL oneshot ] Tổng Hợp 2 ( Yuri )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ