" Một đám phế vật! "An Nhiên tức giận ném mạnh điện thoại trên tay lên tường, vẫn thấy còn chưa hả giận cô lại cầm lấy vài món trang trí trên bàn trà ném đi.
Làm cho mảnh vỡ đồ vật bể nát rơi vãi khắp sàn phòng.
An Nhiên căm tức ngồi lên giường, cả người sắp hỏng đến nơi rồi. Trong đầu cô cơn nóng giận cùng sợ hãi cứ đan xen lấy nhau, làm cô đau đầu đến sắp nứt toát cả ra.Sau hôm gặp được Mộ Dung ở siêu thị ấy, cô đã cho người đi điều tra về hai mẹ con họ, nhất là đứa bé gái kia.
Thân phận của nó còn uy hiếp cô hơn gấp mấy lần người mẹ đê tiện kia của nó nữa. Nếu nó thật sự là con của Viễn Thiên cô phải làm thế nào?
Trong long cứ thấp thỏm lo âu, không ngừng tự thôi miên bản thân rằng: Không thể nào....Nhưng rốt cuộc sự thật vẫn đánh nát tất cả ảo tưởng của cô.
Bên chỗ anh họ cô cũng có cảm tình tốt với vài người, nên tin tức nhận được cũng nhanh hơn là bắt đầu tìm hiểu từ đầu.
Thì ra anh họ đã sớm biết hai mẹ con Mộ Dung có quan hệ với Viễn Thiên, nhưng lại chọn im lặng.
Như thế thật quá tốt rồi, An Nhiên cô tuyệt không bao giờ để ai cướp mất đi thứ mà cô yêu thích.
Nhất là người đàn ông tốt như Viễn Thiên, nếu không phải yêu đến khôn cùng, khi xưa cô đã chẳng làm đến mức cướp đoạt người yêu kẻ khác như vậy.
Nên lần này cô càng không thể để họ nhận nhau được. Tuyệt đối không thể!
Tất cả mọi thứ từ tình cảm đến cả bản thân Viễn Thiên, An Nhiên cô đều muốn. Con tiện nhân Mộ Dung kia năm xưa đã thua vào tay cô, thì hiện tại cũng đừng mong có thể trở mình. Các khớp ngón tay An Nhiên bị cô dùng sức siết chặt đến trắng bệch cả ra, móng tay cắm vào da thịt nơi lòng bàn tay đến ẩn ẩn tơ máu, cô cũng chẳng buồn để tâm. Dường như cơn đau đớn nơi bàn tay, cũng phải chịu lép vế dưới sự điên cuồng trong lòng cô.[....]
An Nhiên dự định ngầm cho người tạo ra một vụ xe bị mất lái đâm lên lề đường, hòng tạo ra tai nạn giao thông hi hữu. Nơi diễn ra tất nhiên là gần trường mẫu giáo mà Tiểu Đồng đang học.
Đã không làm thì thôi, còn làm thì cô muốn phải dứt khoát và sạch sẽ. Sự lo sợ cùng ghen ghét đã sớm che mờ lí trí cùng lương tri của An Nhiên. Đến nỗi xuống tay với một đứa bé vô tội với cô cũng không chút nào là day rứt và cảm thấy tội lỗi, trong đầu cô chỉ cần mường tượng ra viễn cảnh tương lai hạnh phúc bên cạnh Viễn Thiên của bản thân, thì cho dù trên tay có nhuốm máu hay lưng đeo tội danh, với cô cũng chẳng là gì cả.
Thứ cô muốn chỉ là loại bỏ tất cả trở ngại, có thể gây ảnh hưởng đến hạnh phúc của cô cùng Viễn Thiên. Dù cho đó có là người yêu cùng con gái của anh cũng vậy.Ai ngờ, tin tức cô mới nhận được lại chính là: Thất Bại.
Kế hoạch của cô đã thất bại, mà lí do lại chính là anh họ cô đã cứu bọn họ.
Sao lại có thể như thế? Sao anh họ vốn từ đầu đã có ý hướng về cô giờ lại phản pháo đối nghịch với cô. Tại sao...? Ngay cả người thân của cô cũng không giúp cô còn ra tay cản trở, đây là cái đạo lí gì!!!Chuyện này lộ ra, rất nhanh thôi anh họ sẽ tìm đến cô chất vấn, anh ấy nhất định sẽ trách cô. Nhưng cô không cảm thấy bản thân đã sai, cô chỉ là bảo vệ hạnh phúc của cô mà thôi. Cô không sai....không sai...
BẠN ĐANG ĐỌC
PaPa Tiểu Đồng, mau nhớ lại!!!
Historia CortaAnh lãng quên đi tất cả kí ức, kể cả cô và con gái. Hiện đại, ngược sủng đan xen, kết HE. Có bảo bảo đáng yêu truy Pa Pa về cho Ma Ma. Truyện hệ liệt : " Lục thiếu, đụng phải oan gia rồi. "