Không thèm nhìn sắc mặt âm trầm như sắp nổi bão kia của Viễn Thiên, Lục Nghị thản nhiên móc ra di dộng, bật chế độ loa ngoài, bấm nút gọi đi. Một loạt động tác được cậu làm đến mây trôi nước chảy, lưu loát tự nhiên vô cùng quen tay, miễn cưỡng có thể xem như thu hút có mị lực.
Điện thoại kêu vài tiếng liền thông, không đợi Lục Nghị cất lời, đầu dây bên kia đã truyền đến giọng trẻ con tràn đầy ai oán:" Chú Nghị, sao chú chưa đến ạ? Chương trình sắp bắt đầu rồi đấy "
" A....thật ngại quá Tiểu Đồng bảo bối, là chú Nghị không tốt.
Nhưng chú hôm nay quả thật có việc đột xuất không đến kịp tham gia với con rồi.Ấy ấy....Khoang, con đừng vội tức giận thế chứ. Chú đã nhờ một người bạn của chú đến thay rồi.
Chú ấy rất giỏi đó nha. Nhất định sẽ giúp con đoạt giải nhất luôn, chịu không? "Lục Nghị vừa nói vừa vứt cho Viễn Thiên cái ánh mắt, hàm nghĩa: Thấy tớ tốt chưa? Giúp cậu quảng bá tiếng tăm mà chẳng lấy một cắc nào đấy nhá.
Viễn Thiên vứt lại cho Lục Nghị cái ánh mắt xem thường, còn kèm theo hừ lạnh một cái.
Trong lòng thì thầm nghĩ: Ra là cô bé đó.
Nhưng từ lúc nào mà tên này lại cùng họ thân thiết như vậy.
Dù không muốn thừa nhận nhưng Viễn Thiên vẫn thấy lòng hơi chua chua, khi nghe đoạn đối thoại thân thiết kia. Sao con bé lại có vẻ như rất thân với tên ba hoa chích chòe này thế kia chứ!? Nhìn sao cũng thấy hắn rặt một vẻ biến thái không đáng tin cơ mà.
Lục thiếu đáng thương còn chưa biết được ý nghĩ này trong lòng bạn " tốt ", không thì cậu ta có khóc đến cạn cả nước mắt hay không nữa. Đấy giúp bạn bè nữa đi, giúp phải cái thứ lòng lang dạ thú thế này, là cậu ta tạo nên cái nghiệp gì." Thật chứ?
......
.......
Ma ma...ma ma...chú Nghị nói sẽ do bạn của chú ấy đến tham gia với chúng ta. Người kia còn rất lợi hại. "Tiểu Đồng mang theo nghi hoặc đáp lại Lục Nghị, rồi hướng về phía Mộ Dung trao đổi.
Thông qua điện thoại hai người Lục Nghị, Viễn Thiên nghe được tiếng hai mẹ con họ nói chuyện mơ hồ, nhưng vẫn xem như nghe được đại khái ý tứ:" Nếu chú ấy không rảnh thì chỉ ma ma và con tham gia cũng được mà. Đừng phiền hà người khác chứ con. "
" Nhưng.....con muốn năm nay chúng ta cũng có thể như mấy bạn khác, một nhà ba người cùng tham gia hoạt động cơ "
Hai người đàn ông rõ ràng đều cảm nhận được sự khát vọng trong lời nói của Tiểu Đồng. Không hẹn mà gặp trong lòng hai người đều cảm thấy lên men, một tia thương cảm dâng lên trong tim.
Không nghe nổi tiếp lời an ủi khuyên bảo uyển chuyển của Mộ Dung với bé con nữa. Lục Nghị rất nhanh cất lời:
" Mộ Dung, cô đừng ngại. Người bạn này của tôi rất nhiệt tình muốn tham gia với hai mẹ con cô đó.
Là phi thường phi thường tự nguyện tham gia luôn đúng không, bạn hiền? "Thấy Viễn Thiên còn đang trầm tư chả buồn phản ứng mình. Lục Nghị sợ hai mẹ con kia tưởng cậu ta không nguyện ý, đành tự biên tự diễn giơ tay bóp yết hầu mình, giả thành cái giọng khác đáp lại:
BẠN ĐANG ĐỌC
PaPa Tiểu Đồng, mau nhớ lại!!!
ContoAnh lãng quên đi tất cả kí ức, kể cả cô và con gái. Hiện đại, ngược sủng đan xen, kết HE. Có bảo bảo đáng yêu truy Pa Pa về cho Ma Ma. Truyện hệ liệt : " Lục thiếu, đụng phải oan gia rồi. "