Vol 1: Chương 25: Giây phút giảng hòa (End)

167 9 2
                                    

Jullius dừng chân trước cửa phòng của George, ngập ngừng cất tiếng nói.

"Anh George, là em, Jullius đây."

Đáp lại anh là một sự im lặng, ngay lúc ấy, cánh cửa chầm chậm được George mở ra từ bên trong, anh nhìn Jullius với đôi mắt buồn bã và nói.

"Em vào đi."

Jullius khẽ gật đầu, cả hai cùng nhau đến bàn trà, ngồi đối diện với tâm tư đầy ấp trong lòng. Ngay khi tất cả người hầu đi ra ngoài, Jullius mở lời trước.

"Lần này em đến là vì muốn nói chuyện nghiêm túc với anh."

George ngỡ ngàng trước sự quyết đoán đến từ em trai mình, vì mọi lần đến đây, Jullius đều ngang bướng không chịu nghe lời anh nói, vậy mà bây giờ, Jullius lại vô cùng chắn chắn với ánh mắt kiên định ấy. Điều này khiến cho George cảm thấy hơi ngờ vực, nhưng anh vẫn tiếp tục giữ nét nghiêm ngặt vốn có của mình mà đáp lại.

"Vậy, đó là chuyện gì? Em hãy kể ra hết đi, ta muốn lắng nghe."

Jullius hơi nhắm chặt mắt mình lại rồi thở ra, anh cúi đầu thật sâu và nói.

"Thật sự xin lỗi anh, vì thời gian qua em đã làm phiền đến anh quá nhiều, chỉ vì những suy nghĩ ngu ngốc của mình."

George thừ người ra trước lời xin lỗi từ phía Jullius, anh không nghĩ sẽ có một ngày, Jullius tự nhận ra sai lầm của bản thân, cũng như không hề tỏ ra cố chấp như lúc trước. Bấy giờ, đôi mắt George vốn đã mờ nhạt, nay lại mở to hơn và bừng lên một tia sáng hi vọng, anh khẽ khàng đáp lại.

"Ta cũng xin lỗi em vì đã không chịu lắng nghe em nói rõ, để rồi áp đặt mong muốn của mình lên em, cho nên trong chuyện này, một phần cũng là lỗi do ta mà ra."

Jullius từ từ ngước mặt lên, nhìn rõ nụ cười dịu dàng trên môi George mà lòng thêm đau nhói. Suốt thời gian xảy ra mâu thuẫn, cả hai đã bao giờ nhận ra cảm xúc mà đôi bên phải gánh chịu sau những cuộc tranh cãi vớ vẩn, đến bây giờ họ mới vực ra mà giải bày nỗi đau cho nhau, trong bầu không gian dần ấm lên bởi ánh hoàng hôn bên ngoài đang dần chuyển sắc khác.

Bắt đầu từ câu chuyện quá khứ, Jullius vạch trần từng suy nghĩ và hồi tưởng về Gary, cũng như mục đích mà bản thân đang hướng tới. Ngược lại, George cũng tỏ bày, anh nói hết tâm tư trong lòng khi luôn nghĩ về Jullius và hằng mong muốn đưa đứa em trai ấy quay về đúng con người thật của mình. Cả hai dần thấu hiểu nhau hơn, qua từng cử chỉ, lời nói, và sự quan tâm xuất phát từ nơi trái tim George và Jullius dành cho nhau như tình cảm anh em vốn đã tồn tại từ lâu.

Trong cuộc trò chuyện ấy, họ vẫn không quên nhắc đến Rufilia, người con gái đã giúp họ nhận ra sự thật và cảm xúc của mình. Chính thời điểm cô tạo cơ hội để cả hai tự tìm kiếm câu trả lời, cũng là lúc sợi dây liên kết đang dần kết nối lại, đưa hai con người lạc lối quay về mối quan hệ tốt đẹp như xưa.

Dưới ánh chiều bao trùm căn phòng chỉ tồn tại hai con người đang mỉm cười vui vẻ. George mơ màng trước sự việc đang diễn ra trước mắt, trong thâm tâm đã trở nên nhẹ nhõm, hài lòng với kết quả mà cuộc nói chuyện đem lại lần này. George đã thành công thực hiện được mong muốn nhìn thấy Jullius trở về hình ảnh của một đứa em trai mà anh hết mực yêu quý, không còn là bản thể nhạt nhòa chỉ tồn tại trong hư ảo vô nghĩa nữa.

Trở thành nhân vật phản diện chỉ toàn death flag phải làm sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ