CHƯƠNG 12

90 17 0
                                    

Tử Du uống nước, ánh mắt dán chặt trên người Taehyung. Anh càng không để ý tới cô, hứng thú của cô với anh lại càng lớn. 

Lúc cô nhìn anh chăm chú nhất thì anh ăn cơm xong, vừa định đứng dậy cất khay thì Nathan đi tới. 

Nathan vỗ vai anh một cái, ấn anh ngồi trở lại, “Đừng vội, chơi với tôi một ván. Trò này ngày nào tôi cũng luyện tập đấy.” 

Taehyung nói, “Hôm nay không được, lần sau có cơ hội...” 

Không đợi anh nói hết, Nathan ra vẻ không vui, làu bàu, “Cái gì mà không được? Chúng ta khó khăn lắm mới gặp nhau một lần, ai biết cơ hội lần sau là tận bao giờ.” 

Dừng lại một chút, Nathan nói tiếp, “Hay là cậu sợ? Sợ rằng nếu hôm nay nếu cậu thua tôi, thì danh hiệu Thiên tài trí nhớ phải nhường lại?” 

Biết rõ anh ta dùng chiêu “khích tướng”, Taehyung nở nụ cười bất đắc dĩ, “Được rồi, anh muốn chơi thế nào?” 

“Ba bộ bài, bỏ đi sáu quân Joker, tổng cộng 156 lá. Bài tú lơ khơ tráo lung tung, xếp thành các hàng trước mặt chúng ta, tự nhớ trong 30 phút, không được ghi chép. Sau đó chúng ta quay lưng lại, người thứ ba tự ý chọn ra 20 lá bài, rồi nói đặc điểm. Chúng ta phải chỉ vị trí chính xác của 20 lá bài ấy, ai tốc độ nhanh hơn và xác suất đúng cao hơn thì thắng.” 

“Được rồi.” 

Thấy anh đồng ý, Nathan mừng ra mặt, đảo mắt một vòng thì thấy Tử Du ngồi một bên. 

“Để công bằng, tôi đề nghị mời vị tiểu thư này qua chọn bài, cậu có ý kiến gì không?” 

Taehyung đưa tay làm động tác mời. 

Nathan quay sang hỏi Tử Du, “Tôi muốn khiêu chiến với cậu ấy, cô có sẵn lòng làm trọng tài không?” 

Tử Du đáp, “Rất vinh hạnh.” 

Nathan đập bàn một cái, nói, “Cứ như vậy đi.” 

Taehyung và Nathan ngồi cạnh nhau, nhìn cô tráo bài, hai người quay lưng về phía cô, Tử Du đem 156 lá bài xếp từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, một hàng 13 lá, tổng cộng 12 hàng.” 

“OK.” 

Nghe tiếng của cô, hai người đồng thời quay lại, Tử Du nói, “Bây giờ là chín giờ, đến chín giờ ba mươi kết thúc.” 

Tử Du không hề hứng thú với trò chơi này, điều hấp dẫn cô chính là Taehyung. 

Tử Du ngồi bên cạnh Taehyung quan sát. Ai cũng nói anh là thiên tài, cô muốn xem đầu anh có bao nhiêu thông minh. 

Trong lúc ghi nhớ, Taehyung dồn toàn bộ sự chú ý lên các lá bài. Hai tay anh đan chéo đặt trên mặt bàn, tay áo xắn tới khuỷu tay, lộ ra cánh tay màu lúa mạch. Cơ bắp rắn chắc rõ ràng, chứng tỏ anh thường luyện tập hàng ngày. Có đầu óc, có dáng người, đàn ông như vậy, chính là kẻ thù tự nhiên của phụ nữ. 

Anh cúi đầu, hàng lông mày nhíu chặt, bờ môi mím lại thành một đường thẳng tắp, ánh mắt chăm chú đảo nhanh qua các lá bài. Dáng vẻ chú tâm của một người đàn ông khi làm việc gì đó, vô cùng hấp dẫn. Tử Du cắn môi, cố gắng kiềm chế cảm giác muốn có được anh. 
 
Anh bất giác liền ngẩng đầu nhìn cô, chỉ trong nháy mắt, cô cảm giác như bản thân mình trong lòng anh đã ở một vị trí nào đó. Nhưng chưa kịp để lại dư vị, cảm xúc đã biến mất. 

| MÊ TÌNH BERLIN | Taehyung, Tzuyu | Fanfic |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ