Bởi vì là ngày đầu tiên được nhận kịch bản nên Frank không bắt mọi người tập quá nhanh, sau một buổi sáng đoàn kịch của họ mới tập được hai cảnh, ba cảnh còn lại để mấy ngày sau.
Ra khỏi phòng tập, cô cùng bạn đoàn Việt Nam đi tới chỗ tập trung, cùng mọi người ăn trưa.
Đầu giờ chiều, Quentin cho học sinh nghỉ giải lao một tiếng sau đó lại phải tập hợp để tập diễn. Biết ngày mai đã phải lên sân khấu nên ai ai cũng hứa sẽ nghiêm túc có mặt đúng giờ, sau đó mọi người nhanh chóng tản ra nhiều phía để làm hoạt động của họ.
Riêng cô và Nguyệt Hà, hai người quyết định đi khu mua sắm lớn nhất thành phố. Vốn hai cô gái phải làm việc này từ mấy ngày trước, nhưng vì muốn đi chơi cùng Mathéo nên cô đã lỡ hẹn với cô bạn đáng thương của mình. Lần này Nguyệt Hà mặc kệ thời gian eo hẹp, nhất quyết kéo cô đi lên tàu ra trung tâm thương mại nổi tiếng.
Khu mua sắm ở Pháp thực sự rất khác so với đất nước bọn cô, từ cách bài trí đến thiết kế, sự đa dạng của các dãy cửa hàng đã làm loá mắt hai thiếu nữ trẻ. Họ dắt tay nhau từ cửa hàng này đến cửa hàng nọ, thoáng chốc đã đi đến cửa hàng thứ bảy.
Nguyệt Hà một tay cầm đống túi xách, tay còn lại lau mồ hôi. Cô bạn ngó nghiêng xung quanh, ánh mắt sáng lên khi phát hiện ra một mục tiêu mới :"Nhìn kìa, kem !"
Quả nhiên không xa nơi họ đứng có một cửa hàng bán các loại kem mát lạnh, sừng sững một góc trung tâm thương mại, được trang trí bằng dây đèn rất đẹp.
Cô cũng đã hơi mệt, liền đồng ý đi theo. Hai người bước vào cửa hàng, gọi bốn, năm cốc nho nhỏ để thử nhiều vị khác nhau sau đó ngả người lên ghế chờ đợi.
Nguyệt Hà tựa cằm lên mu bàn tay, đang định nói với cô bạn về chiếc váy rất xinh ở tầng dưới thì đột nhiên chiếc điện thoại trên bàn kêu lên một tiếng.
'Ting !'
Cô nhướn mày, mở màn hình, đập vào mắt chính là tin nhắn của anh.
"Bạn đang làm gì đấy ?"
Bởi vì anh nhắn bằng tiếng Việt nên cô cũng không phải dùng Google dịch để hiểu. Câu hỏi thăm tuy đơn giản nhưng lại cất chưa bao quan tâm chắc chỉ có người gửi biết.
Đúng lúc này nhân viên mang khay kem đến, từng chiếc cốc nhỏ xinh rắc thêm hạt kẹo vụn rực rỡ sắc màu, thoạt nhiên trông rất ngon lành. Cô tiện tay chụp một bức ảnh, gửi cho anh.
Nửa phút sau, chiếc điện thoại rung lên, trên màn hình sáng lên thông báo tin nhắn.
"Wow... Ngon thật ! Tôi cũng muốn cùng bạn ăn kem." Cuối câu còn thêm biểu tượng khuôn mặt buồn sắp khóc, khiến cô không nhịn được bật cười.
Nguyệt Hà ngước mắt nhìn cô bạn chúi đầu vào đọc tin nhắn, thỉnh thoảng lại cười tủm tỉm hai gò má đỏ hồng, liền thở dài, một mình ăn gần hết số kem trên bàn.
Haiz... nhà có cô con gái lần đầu nếm mùi vị tình yêu, phải thông cảm, thông cảm !
Giải quyết xong món tráng miệng mát lạnh, hai người quyết định đi dạo thêm một vòng rồi quay về nơi tập trung. Cô cùng Nguyệt Hà nắm tay nhau dung dăng dung dẻ, trên môi nở nụ cười hạnh phúc, khắp cơ thể đều ngập tràn loại khí chất mang tên "thanh xuân".
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Tạm biệt, không gặp lại
RomanceSố chương : 13 chương + 1 ngoại truyện Tác giả : Sodope333 Ngày kết thúc : 1/1/2020 --- Rõ ràng là hai chữ "tạm biệt", cớ sao lại trở thành "vĩnh biệt" ? --- Hành trình yêu của một con người, có thể chia ra làm hai loại. Có người gặp gỡ, gặp gỡ rồi...