Chương 1: Chỉ tạo nghiệp là giỏi!

7.3K 606 93
                                    

Ngày mà Kamado Fuji sinh ra là ngày Hạ Chí (22\6), cũng là thời điểm nóng nhất trong năm. Cha mẹ đều mong con bé sẽ tựa như ánh lửa rực rỡ và mạnh mẽ, trở thành một người nhiệt huyết như cha và anh nó.

Nhưng đáng tiếc ngay giây phút con bé bước ra thế giới thì trời đổ mưa rào, sấm chớp đùng đùng.

"Fuji, Fuji! Gọi cha đi con yêu."

Kamado Tanjuurou nhìn đứa con gái 5 tháng tuổi đang bò về phía mình mà dang tay ra.

"Gọi anh trai nào bé Fuji." - Tanjirou cũng tươi cười ngồi cạnh cha mình.

"Chị hai nè Fuji, gọi theo chị nào."

Nezuko cũng ngồi xuống nhìn đứa em gái đầy yêu thương.

Bỗng chốc sinh linh bé nhỏ kia hơi nhíu mày lại, miệng mở ra, bập bẹ mấy chữ:

"A a--o..."

Cả nhà đều mong chờ bé nói một tiếng cha...

"Ô...e...Ch..."

Có vẻ bé sẽ nói được chữ "cha".

.

.

.

" Đếch!"

Ơ hay? Bé nói gì thế?

"Trời đất ơi!!! Là ai đã dạy con bé nói từ này thế?!"

Tanjirou hoảng hốt, dùng tay che miệng xinh vừa văng tục của đứa bé còn chưa nói sõi kia.

"A! Là bà hàng xóm, suốt ngày bà chửi chồng ầm ĩ hết cả lên, chắc chắn là bả rồi!"

Nezuko mạnh mẽ lên án bà hàng xóm

"Từ nay không bán than cho nhà bà ấy luôn!"

Kể cả người cha - Tanjuurou cũng lên án vô cùng gay gắt với bà hàng xóm.

Từ đó, mỗi khi đi bán than mà gặp nhà hàng xóm, Tanjirou và Tanjuurou luôn vòng hướng khác mà đi

. . .

Từ cái hồi mà con bé bắt đầu hiểu chuyện, giữa nó và bà hàng xóm tựa như có một mối liên kết. À không, phải gọi là tri kỉ ngàn năm khó gặp mới đúng.

Ngày ngày, ngoài việc phụ giúp Nezuko và mẹ chăm các em thì phần lớn thời gian là nó sang nhà bà hàng xóm chơi. Dù cho có bị cha mẹ và anh chị cấm nhưng nó vẫn nhất quyết sang bằng được!

"Fuji - chan, Fuji - chan! Ta nói cho cháu nghe cái này này, hôm bữa con A bên xóm XYZ bị chồng bỏ. Thằng B dưới núi bị bồ đá, ông bà nhà C có đứa D bỏ nhà đi bụi, con E chửa hoang bị gia đình đuổi bla bla bla abcxyz!fjydki5493*&()....."

Và còn rất nhiều chuyện trần gian mà tác giả không tiện kể hết ( ͡° ͜ʖ ͡°).

"Mai sau cháu đừng lấy chồng làm gì để rồi khổ như ta, uhuhu---!!"

"Thằng chồng già chết tiệt nhà ta nó dám abxvyif bla bla bla/,'pơ38#^*6....."

"Thôi bác đừng buồn làm gì, mỗi ngày cháu đều sẽ sang chơi cùng bác mà. "

Fuji cầm lấy tay bà hàng xóm, cười ngây thơ.

Cứ mỗi lần như thế nó lại đem được cả rổ đồ ăn về. Và sự thật là đếch có cái liên kết mợ gì hết, đơn giản là sang đấy nghe tâm sự để chấm mút tí đồ ăn thôi ( ಠ ͜ʖ ಠ).

[ĐN KnY] Vạn Sự Tùy NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ