Chương 8: Tổn thọ mười năm

684 55 7
                                    

Đại họa Hoa Yên nằm trong thành phố, bên cạnh đầy những quán ăn, khu trọ giành riêng cho sinh viên. Tình hình an ninh ở đây so với các trường đại học khác phải nói là tốt hơn rất nhiều.

Phía Bắc trường học chủ yếu là nơi tập trung của sinh viên đam mê ăn uống, con đường ở đó chỉ cần bước vào đã nghe mùi thức ăn nồng nàn.

Quán lẩu nằm tại cuối con đường bình thường vào mùa hè không đông khách, nhờ tai nghề nêm nước lẩu của bác Vân, sinh viên thỉnh thoảng sẽ chạy đến ủng hộ vài suất.

Sáng chủ nhật thường quán lẩu không có khách, là mùa hè lại sáng sớm chỉ có mỗi đám La Lan, ba người kéo nhau chạy vào gọi bác Vân. Kêu một bàn đầy thức ăn, thêm cái nồi lẩu nóng hỏi đầy đủ gia vị.

" Cái gì, cậu muốn theo đuổi Tần Tử Anh"- Trần Lực không tin vào tai của mình, muốn la hết lên.

" Nhỏ tiếng một chút, mau ăn đi, ăn xong còn nghĩ cách giúp tớ"- La Lan gấp miếng thịt bò trong lẩu bỏ vào chén Trần Lực.

Trần Lực ngồi nhìn nồi lẩu sau đó quay sang thái độ như đã biết trước của tiểu Hoa mới dám kết luận " À ha, thì ra là muốn bọn tớ giúp đỡ, tớ còn tưởng sáng sớm cậu uống nhầm thuốc hay sao lại có lòng tốt mời tớ ăn lẩu thế này"

Tiểu Hoa bỏ miếng rau vào miệng " Lúc tớ mới nghe cũng phản ứng như cậu, thật sự rất sốc đó"

" Mà nè, theo đuổi hoa khôi có phải cậu hơi tự làm khó bản thân mình không"- Trần Lực nhìn sáng La Lan còn đang vô tư ăn uống.

" Chính vì vậy mới gọi hai người đến, các cậu tưởng tớ dư tiền mời các cậu ăn một bữa no nê như vậy sao?"

" Tiểu Cẩu à, có ai sáng sớm lại chạy đi ăn lẩu không? Nổi mụn sẽ xấu lắm đó"- Tiểu Hoa vừa ăn vừa cố ý trách móc, đôi đũa còn chỉ lung tung lên.

" Vậy cậu đừng có ăn, Trần Lực mau đưa chén cho tớ, cho cậu miếng thịt to này"

" Aizz, tiểu Cẩu, cậu quá đáng"

Haha Trần Lực ngồi một bên xem tiểu Hoa cùng La Lan đấu võ mồm còn được tặng thêm vài miếng thịt. Trên đời này đúng thật là vui mà, ăn miễn phí là thứ khiến con người ta sung sướng nhất.

" No chưa"- La Lan tay xoa bụng căng tròn của mình, nhìn sang hai người bên cạnh.

" Tớ thấy, cậu trước tiên tìm cách tiếp cận đã"- Trần Lực tay bận rót nước cho cả ba, đến ly của La Lan mới chịu nói.

" Tiếp cận cách nào đây, tớ cũng không phải sinh viên kinh tế"- La Lan nhìn vào ly nước trên bàn, tay cầm lên muốn uống lại thôi.

" Trước tiên cậu phải nắm được thời gian, sở thích cá nhân, thành thích học tập và đặc biệt là lịch học của Tần Tử Anh" - Tiểu Hoa lúc này ngồi chéo chần thể hiện bản thân là người có kinh nghiệm tình trường

" Làm sao mà tớ nắm được những thứ đó đây"- La Lan quay sang nắm lấy tay tiểu Hoa, đôi mắt y hệt đang cầu xin.

" Muốn làm được thì cậu tự mình đi theo dõi người ta, ở đây hỏi tớ làm gì, nếu tớ đi điều tra hộ cậu thì chẳng khác nào tớ mới là nhân vật theo đuổi. Muốn chiếm lấy trái tim của mỹ nhân thì phải ra sức đi, biết chưa"- Tiểu Hoa đáp lại ánh mắt kia là một tràn triết lý, còn không quên nháy mắt với La Lan một cái.

Cậu có tin vào chân ái? (BH)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ