Chương 9: Cảm xúc không rõ ràng

652 54 5
                                    

Sau lần bại lộ không mấy vui vẻ lần đó La Lan chớt phát hiện ra một nguyên lý đó là đừng bao giờ làm theo lời tiểu Hoa nói. La Lan tự thân vận động tìm cách riêng cho mình có lẽ kết quả khả thi hơn

Bỏ ra hai ngày lang thang khắp các dãy phòng thuộc khoa kinh tế, La Lan mới tìm ra được lịch học chính xác nhất của Tần Tử Anh. Ngày hôm sau lại tiếp tục tốn công chạy đi mua nước cho đám sinh viên khoa kinh tế để lấy chút thông tin ít ỏi. Gần như từ sáng đến tối đều đống cột tại khoa kinh tế, người ta nhìn vào còn tưởng La Lan thuộc hàng sinh viên mới vào trường, ngơ ngác không biết đường đi nữa chứ.

Kế hoạch theo dõi Tần Tử Anh thực hiện mới hai tuần đã khiến La Lan cảm giác đầu óc sắp phát điên lên rồi. Mỗi ngày Tần Tử Anh đều đọc sách, La Lan cũng phải đi theo vào thư viện, đến hiện tại chỉ cần nghe nhắc đến hai chữ " Thư viện" đã khiến da gà nổi đầy tay chân.

" Mau nói đi, mấy hôm nay có thu hoạch gì mới không?"- Tiểu Hoa cầm miếng sườn to, miệng đầy dầu mỡ.

La Lan cấm đầu vào cơm, miệng cũng không sạch hơn tiểu Hoa bao nhiêu " Vẫn vậy, nhưng mà cậu hai hôm nay ngồi trong thư viện lâu hơn 30p"

" Tiểu Cẩu à, mỗi ngày cậu đều vào thư viện, chăm chỉ như vậy bài cuối kì này tớ phải nhờ vã cậu rồi"- Trần Lực cười sảng khoái.

" Chăm cái đầu cậu, tớ ngắm Tần Tử Anh, không phải ngắm sách."

" Tranh thủ vào trong đó thì đọc vài cuốn đi, sắp thi rồi đó"- Tiểu Hoa lau tay, cầm ly nước uống giả vờ dạy dỗ.

" Cậu thử vừa ngắm người mình yêu, vừa xem sách đi, coi cậu có tập trung nổi không chứ" - La Lan liếc tiểu Hoa phía đối diện, tay còn lấy điện thoại trong túi bấm gì đó.

" Nè, nè cậu còn dám chụp lén Tần Tử Anh sao, gan thật đó"- Tiểu Hoa nhìn vô màn hình điện thoại.

" Đúng là u mê"- Trần Lực cũng châm biếm.

La Lan khó chịu bỏ điện thoại qua một bên " Tớ nói này, tớ không chụp ảnh các cậu nên tức giận hay sao? Với lại tớ cảm thấy Tần Tử Anh và tớ có thời gian rất trùng hợp nha"

" Trùng hợp cái gì"- Tiểu Hoa nghiêm túc ngồi nghe La Lan nói.

" Những buổi sáng chúng ta ra sân tập thể dục, Tần Tử Anh đều xuất hiện trên khán đài. Rõ ràng nha, cậu ấy không có tập tại sao lại ngồi trên đó. Chưa kể buổi tối khi tớ đi chơi bóng rổ về sẽ thấy cậu ấy ngồi đọc sách trên hàng ghế trước cửa ký túc xá. Rõ ràng là trùng hợp nha, bình thường cậu ấy không có đi ra ngoài đâu. Nhiều lúc tớ còn tưởng là cậu ấy đang chờ tớ đó chứ"

" Mơ à, người ta còn chưa biết cậu là ai đó" - Tiểu Hoa rốt cuộc cắt đứt thái độ kiêu căng đó.

" Thôi không nói nữa tới giờ Tần Tử Anh của tớ đến thư viện rồi. Tớ phải đeo theo"- La Lan cầm áo khoác mặc vào, mang balo trên vai bỏ đi.

Trần Lực chỉ nhìn tiểu Hoa, sau đó hai người cùng nhìn La Lan đang đi đằng xa kia. 

+++++++++++++++++++++++±+

La Lan mang balo bước vào thư viện nhìn quanh một vòng tìm Tần Tử Anh, sau đó thuận thục làm một lượt các động tác như cất balo, đem laptop bỏ lên bàn, sau đó đặt ly cà phê nóng lên.

Cậu có tin vào chân ái? (BH)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ