Ngày nắng đẹp, Tiêu Chiến ở chỗ ngồi quen thuộc bên cửa sổ, hướng mắt nhìn xuống sân trường. Nơi hôm qua đánh cắp trái tim anh giờ nhộn nhịp và đông đúc, có một nhóm bạn gái nhốn nháo gần ngay dưới để có thể nhìn thấy anh rõ nhất.
Thật sự chia buồn với các bạn. A Chiến của các bạn đã xác định cuộc đời mình là một chiếc cầu vồng xinh xắn rồi, mặc dù cái tên vẽ cầu vồng đấy thật đáng ghét biết bao.
- Đại ca, đại ca!
- Làm gì mà la lối om sòm thế?
Uông Trác Thành hớt ha hớt hải chạy vào. Mọi người xung quanh có lẽ đã quen với cảnh chạy loạn của cậu ta, lườm nguýt một cái. Dù sao cậu ta cũng là đàn em thân cận của học trưởng Tiêu, có làm loạn một chút cũng sẽ được bỏ qua.
- Em tìm thấy người anh muốn tìm rồi này.
Trác Thành cẩn trọng nhỏ giọng nói với anh. Lập tức sắc mặt Tiêu Chiến thay đổi, giọng điệu trở nên cẩn trương.
- Sao, được gì rồi?
- Tên này là Vương Nhất Bác, học sinh học dưới anh hai khối, phòng học số 9 dãy lầu B. Cậu ta là học sinh cá biệt, khá thích chọc phá giáo viên lẫn bạn học, chuyện học hành thuộc dạng bết bát nhưng vớt lại được gương mặt - em thì thấy có đẹp mấy đâu - và khả năng chơi thể thao - còn lâu mới bằng em.
- Cậu bớt nói về mình một chút đi. Còn gì nữa không?
- Anh đừng coi thường em nhé - Trác Thành bĩu môi - Gia cảnh hắn bình thường, ba làm nhân viên văn phòng, mẹ làm nội trợ và bán hàng, có một đứa em gái, không nuôi chó mèo, nhà ở… đâu thì em chưa tìm ra, nhưng sau thường chơi trượt ván ở một khu sát trường mình.
- Được rồi, vậy là đủ rồi. Cảm ơn cậu.
- Nhưng tại sao anh lại hứng thú với thằng nhóc đấy?
- Không phải chuyện của cậu.
- Tiêu chủ tịch quan tâm đến học sinh cá biệt sao?
- Cứ coi như vậy đi. Giờ thì mau về lớp đi, coi chừng anh phạt cậu.
Uông Trác Thành nhăn nhó một hồi cũng bất đắc dĩ quay về, không thôi chỉ cần người kia nở nụ cười ấm áp một phát là cậu toi đời. Tiêu Chiến sau khi đuổi được tên ngổ ngáo kia liền bắt đầu tập trung lọc lại những thông tin vừa tiêu hóa được.
Vương Nhất Bác, cậu không thoát khỏi tay tôi.
Nhầm kịch bản rồi. Đấy là tổng tài bá đạo.
Còn kịch bản này là học trưởng đi rình bạn học nhỏ.
Tiêu Chiến chép miệng. Anh kiếm cậu ta để xác định lại một số chuyện trong lòng, tuyệt nhiên sẽ không có chuyện gì khác đâu.
5 giờ chiều, chuông tan học vừa reo, Tiêu Chiến liền rẽ lối hướng thẳng ra cổng trường. Mọi chuyện ở câu lạc bộ đã giao hết cho Trác Thành, giờ thì anh có cả buổi chiều tìm kiếm tên kia. Theo địa chỉ Trác Thành đưa cho anh, khu trượt ván chỉ loanh quanh đâu đây, nhưng lại bị những tòa nhà cao tầng che khuất, mất một lúc lâu anh mới tìm được. Ở đó có một nhóm thiếu niên mặc đồ bụi bặm đang cười đùa và trượt ván cùng nhau. Tiêu Chiến dáo dác nhìn quanh, không thấy Nhất Bác đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] THANH XUÂN THEO ĐUỔI
Hayran KurguTeenfic học đường máu chó tràn lan lấy xô hứng.