Trên đường trở về thành phố, tôi vẫn luôn suy nghĩ chuyện này, Xa Tổng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng anh ta khẳng định mình không hề có hứng thú với việc nuốt nhẫn, trước khi gặp tôi cũng chưa từng nuốt cái nhẫn nào… vân vân.
Khả năng duy nhất là chiếc nhẫn này đến từ chính trong cơ thể rắn, có lẽ là khi đẻ trứng hay bài tiết trong cơ thể Xa Tổng đã phun ra cái nhẫn này vào dạ dày hắn.
Xét ra thì lũ rắn này đã ngủ đông mấy trăm năm, chiếc nhẫn này có thể có niên đại rất lớn, là bảo vật vô giá.
Bề mặt nhẫn bị một tầng gì đó giống như hổ phách bao phủ, có thể là ở trong dạ dày rắn bị vách dạ dày kích thích nên đã hình thành sự kết sỏi để bảo vệ vật chất, không khác mấy so với ngọc trai. Bởi vậy không nhìn thấy bề mặt thực sự của chiếc nhẫn, hơn nữa màng sỏi cực kỳ rắn chắc, tôi dùng móng tay cào cũng không làm xước được chút nào.
Nếu có Bàn Tử ở đây, nhất định đã dùng đá đập thành bột phấn, tôi nghĩ thứ này có lẽ rất có lai lịch, liền vụng trộm bỏ vào túi, dù sao thì Xa Tổng cũng không tỉnh táo. Tiểu Mãn Ca vẫn bất tỉnh nhân sự, Xa Tổng nói không có việc gì, bản thân năng lực kháng độc của chó đã hơn con người rất nhiều, đặc biệt là con chó này, từ nhỏ đã đem thuốc rắn làm cơm ăn, đến thú y tiêm kháng sinh, rửa ruột liền không sao nữa. Nếu thực sự gặp phải rắn độc mà nó không chống đỡ được thì hẳn là đã không sống được đến giờ.
Tôi nói anh thật là tin tưởng năng lực của chó.
Xa Tổng nói, không phải là tin tưởng chó mà là tin tưởng ông nội tôi, loại chó đưa vào trong núi mà gặp rắn liền chết thì đã sớm chết trong lúc huấn luyện rồi. Con chó tôi đang thấy đây không biết đã được tuyển chọn từ bao nhiêu con chó mà ra.
Hơn nữa chó không giống người, năng lực của chó rất ổn định, sẽ không vì những nhân tố như tâm trạng vân vân mà dẫn đến tình huống lật thuyền trong mương.
Lật thuyền trong mương: thành ngữ TQ, thuyền đi trong mương chắc chắn không thể bị lật nhưng thế mà lại lật, hàm nghĩa chuyện không thể xảy ra lại xảy ra, ám chỉ xui xẻo, xúi quẩy.
Thực sự như anh ta dự đoán, vào đến thị trấn vẫn chưa tìm được bệnh viện thú y, Tiểu Mãn Ca đã có thể tự đi lại.
Xa Tổng cũng đã tỉnh rượu liền vào viện khám gấp, lúc rửa ruột, anh ta nôn ra sáu bảy quả trứng rắn, ý tá nói anh sao mà ăn trứng chim cút cũng không biết bóc vỏ nữa. Tôi đành nói anh em uống say rồi đánh cược, vừa bị ăn mắng vừa đem toàn bộ chỗ trứng rắn vào WC đập vỡ dội trôi.
Xử lý xong xuôi, xác định trong bụng không còn cái gì, treo bình truyền dịch cho Xa Tổng để anh ta nghỉ ngơi. Tôi liền ngủ trên băng ghế dài cho người bệnh nặng. Buổi tối bệnh viện thị trấn không có ai, Tiểu Mãn Ca nằm sấp dưới chân tôi cũng không bị ai phát hiện.
Lúc tỉnh lại, cảm thấy thực sự biết ơn Hắc Nhãn Kính, thể chất của tôi đã khá hơn rất nhiều, không hề mệt mỏi nữa, tôi liền đi ăn sáng, sau đó tìm bốt điện thoại công cộng gọi cho Vương Minh.
Lúc ba giờ, tôi đang ở trong bồn tắm của quán rượu khá nhất thị trấn, quán rượu này tên là Oriental Venice, nhưng thật ra là một nhà tắm công cộng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đạo Mộ Bút Ký - Sa Hải 4
Mystery / ThrillerSa Hải - 沙海 Quyển 4 Cổ Trấn Mê Cục - 古鎮謎局 Tác giả: Nam Phái Tam Thúc Thể loại: Bí ẩn, phiêu lưu mạo hiểm, kinh dị. Tình trạng: Drop Giới thiệu nội dung: Khoảng trống của Sa hải. Câu chuyện xảy ra vào khoảng giữa thời gian Ngô Tà trở v...