Chương 4
Vương Nhất Bác nhận được tin nhắn thì hơi giật mình, không nghĩ giác quan của anh lại nhạy cảm đến như vậy. Tuy nhiên hắn vẫn trực tiếp gọi điện cho Tiêu Chiến, đến khi nghe giọng anh ở đầu dây kia mới ngập ngừng cất tiếng :
"Mình thành thật luôn nhé..hừm.. –hắn hít dài một hơi rồi mới nói tiếp –đúng , em thích anh".
Nói xong đầu dây bên kia im lặng như tờ, Vương Nhất Bác tim như sắp nhảy ra ngoài, hơi thở mỗi lúc một gấp gáp. Khi nói ra điều này, hắn cũng đã nghĩ đến hai trường hợp, một là hắn sẽ có một anh người yêu, hai là..mỗi người một ngả. Nhưng thôi, nếu anh đã thắc mắc thì hắn cũng sẽ lật bài ngửa luôn, Nhất Bác từ xưa nay đến giờ luôn là người chẳng bao giờ có thể dối lòng mình được.
Tuy nhiên , đây lại là trường hợp thứ hai.
" Kết thúc đi".
Họ Vương tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại "Anh bảo gì cơ?".
"Tôi bảo rằng, tình cảm của cậu tôi ghi nhận, nhưng tôi không thể đón nhận nó". Tiêu Chiến nghiêm túc nói.
"Cho em một lý do đi".
"Thứ nhất, cậu còn trẻ, đây chỉ là thứ tình cảm nhất thời dễ nhen nhóm nhưng cũng mau lụi tàn, thứ hai, cậu là một người nổi tiếng, tôi chỉ muốn sống một cuộc đời bình thường". Tiêu Chiến vốn nghĩ thứ tình cảm yêu đương này từ miệng một đứa nhóc 22 tuổi nói ra chẳng hề có nửa điểm hứa hẹn tương lai trong đó, nên cắt đứt đoạn tình duyên này sớm mới phải. Còn nữa, anh cũng chỉ là một trạch nam đơn thuần, không muốn vướng vào những lùm xùm liên quan đến người của công chúng.
Tưởng chừng như Vương Nhất Bác buồn bã bỏ cuộc tới nơi, nhưng không, hắn lại cười hừ một tiếng đầu dây bên kia, cất lời:
"Em sẽ không từ bỏ anh, em cũng có lý lẽ của riêng mình. Thứ nhất, anh chẳng lớn hơn em bao nhiêu, chỉ 4 tuổi mà thôi, anh không thể dựa vào 4 năm cuộc đời mà phán xét rằng thứ tình cảm này là bồng bột. Thứ hai, em yêu anh, và dù em có là ai nữa, em vẫn sẽ bảo vệ anh".
Tiêu Chiến nghe đến đây cũng có hơi động lòng, dù cuộc đời anh từ khi đi lớp mầm đến bây giờ cũng chẳng bao giờ thiếu người tỏ tình, nói vài câu lãng mạn tình tứ, cớ sao anh lại có chút bức bối trong lòng chẳng rõ tên.
"Nghe này.." Muốn nói tiếp nhưng bị Nhất Bác liền cắt ngang.
"Cho em nửa tháng, 15 ngày thôi, cho em 15 ngày để theo đuổi anh. Nếu đến ngày thứ 15, anh vẫn không có tình cảm với em, chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt, em cũng sẽ biến mất trước mặt anh. Chúng ta..làm một giao ước được chứ?" Nhất Bác vội vội vàng vàng đến độ nói như súng bắn liên thanh.
"Tại sao chúng ta lại phải giao ước chứ ?".
"Coi như cho em một cơ hội, đừng bắt em thối lui, được không Chiến ca ?" Hắn hồi hộp chờ đợi câu trả lời của người kia.
Tiêu Chiến vận hết công suất não bộ đến đau cả đầu, anh trước đây luôn từ chối khéo léo những người tỏ tình mình và Nhất Bác cũng chẳng phải ngoại lệ. Nhưng nghe hắn khẩn khoản đặt ra điều khoản 15 ngày, anh..cũng muốn thử một lần xem sao, dù gì cũng chỉ là nửa tháng, nửa tháng đấy chắc cũng chưa vội lên hotsearch weibo được đâu nhỉ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][Bác Quân Nhất Tiêu] Yêu em qua dòng tin nhắn
FanfictionTác giả : Mie Thể loại : tay đua x phóng viên, ngọt, có chút ngược , HE Khoảnh khắc nhìn những kẻ trên mạng công kích Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác thậm chí ghét bỏ danh tiếng này của mình ..... "Mình phải lòng nhau từ khi nào ấy anh nhỉ ?" "Anh cũng...