Chương 5

5.9K 494 84
                                    

Chương 5

17.

Ngụy Vô Tiện run rẩy nói không nên lời. Thử nghĩ xem, ai đột nhiên biết được mình năm năm tuổi đã bị nương mình đem bán đều khó mà chấp nhận nổi đi...

Hắn che mặt... mà cũng không tính là che mặt, tay hắn nắm lại, đặt trên trán, khó khăn tiếp nhận sự thật rằng hắn sắp gả cho Lam Vong Cơ. Đương nhiên là có một việc rất làm cho người khác để ý...

Hắn nói:

"Lam, Lam Trạm này..."

Lam Vong Cơ nói:

"Ơi?"

Ngụy Vô Tiện nói:

"Vì sao là ta gả mà không phải là ngươi cưới?"

Lam Vong Cơ: "..."

Câu nói này, suy nghĩ thật khác thường, nhưng cách hỏi lại quen thuộc.

Ngụy Vô Tiện ngẫm nghĩ một lúc, lúng túng nói:

"Được rồi. Hình như là cùng một chuyện thì phải?"

Lam Vong Cơ nói:

"Ngươi đừng khẩn trương."

Ngụy Vô Tiện: "..."

Lam Vong Cơ đưa khăn tay cho hắn, nói:

"Ngươi toát mồ hôi."

Ngụy Vô Tiện nhìn chiếc khăn tay màu lam nhạt đang đưa ra trước mặt mình, quá sợ hãi, vội vàng nhận lấy, nói:

"Cảm ơn cảm ơn. Nhà các ngươi hơi nóng một chút."

Lam Vong Cơ nói:

"Ngụy Anh..."

Ngụy Vô Tiện ngắt lời y:

"Đừng! Ngươi đừng nói nữa!"

Lam Vong Cơ ngậm miệng. Trong đầu Ngụy Vô Tiện loạn thành một đoàn, rất nhiều ý nghĩ không biết từ đâu ùn ùn kéo đến, tính đông tính tây: Lam Trạm và ta có hôn ước... Nhất định y đã sớm biết, thế mà ta lại chẳng hay. Người nhà y chắc chắn cũng biết. Ta nói lão cổ bản sao cứ nhìn chằm chằm lại nhìn chằm chằm ta, hóa ra là xem ta như cháu dâu mà dạy dỗ?

Nghĩ đến đây, Ngụy Vô Tiện mạnh mẽ run lên một cái. Hắn gả cho người ta, là đi lấy chồng, sau khi thành thân chắc chắn là phải tới Vân Thâm Bất Tri Xứ, nghĩ đến gia quy chất cao như núi kia, từ sâu trong đáy lòng Ngụy Vô Tiện bắt đầu có chút sợ hãi. Sau đó còn nhớ lại mình đã từng nói qua.

"Chép ba lần? Một lần thôi cũng đủ khiến ta đây phi thăng. Ta không phải là người Lam gia, cũng không có ý định ở rể Lam gia, chép gia quy nhà họ làm cái gì? Không chép!"

Ngụy Vô Tiện có chút nghẹn ngào. Hắn thật sự muốn lật tay tặng chính mình một cái bạt tai, đúng là miệng quạ đen mà?!?

Không được! Không đánh không nhớ lâu!

18.

Hắn vừa định nhấc tay tát cho mình một phát thì lại ngửi thấy mùi cơm thơm lừng. Vị cay này rất quen thuộc, là mấy ngày trước vị cô nương nào đó đưa đến phòng hắn! Ngụy Vô Tiện ngẩng phắt đầu lên, lập tức nhìn thấy Lam Vong Cơ cầm theo hộp cơm.

[Vong Tiện][Edit] Cả thế giới chỉ có mình ta tin rằng ta có vị hôn thêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ