"Tiểu Tán a, nhớ cậu chết đi được~"
Khanh Phương từ đằng sau đi đến liền ôm lấy người anh, khiến bản thân anh giật mình liền quay người phản ứng...
Nhớ lại chuyện ban nãy, sau khi từ bàn Lâm Thiên Đỉnh trở lại bàn cùng đồng nghiệp liền lập tức rời đi, anh trong lòng khó chịu vào nhà vệ sinh liền đóng chặt cửa, cúi mặt ôm lấy ngồi thẩn thờ. Anh không biết bản thân hiện tại muốn gì, chỉ biết là cần phải rời khỏi nơi này nhanh một chút... Cố gắng lấy lại tinh thần liền mở cửa rời khỏi, bàn chân nhanh chóng bước đến liền sựng lại lui về sau, mở cửa ra chính là nhìn thấy Vương Nhất Bác...
Vương Nhất Bác nhìn thấy anh lui người liền một hai bước bước vào trong, nhanh chóng cửa phòng vệ sinh đã đóng chặt lại
"Em...em sao lại vào đây? " Tiêu Chiến có chút hốt hoảng, nhìn thấy Vương Nhất Bác từng bước bước đến liền nhanh chóng hỏi
"Đây không phải là nhà vệ sinh sao? Sao tôi lại không được vào? " nói xong người đã áp sát anh, bàn tay liền nâng mặt anh như muốn hôn
"Em như vậy là muốn thế nào? Nếu như...." Tiêu Chiến căn bản cảm xúc khó tả, nhìn thấy cậu ấy hiện tại chính là muốn trách móc một chút, nhưng đến khi đối diện rồi cổ họng lại nghẹn ứ lại, cảm xúc không kiềm được liền như vậy nức nở nhìn người trước mặt.... Vương Nhất Bác bản thân đứng trước mặt đương nhiên đều nhìn thấy, nghe thấy giọng anh run rẩy liền tiến đến chặn lời, nhanh như chớp mắt, môi cậu ấy đã dính chặt lấy môi anh từ từ trao đổi
Tiêu Chiến ban đầu là vì bất ngờ không phòng bị mà để cho cậu ấy tiến đến hôn mình, khi đã nhận thức được liền đẩy cậu ấy ra khỏi người
"Nhất Bác a, nếu như em đã không có ý gì thì đừng có như vậy có được không? Đừng khiến người khác phải sống theo cảm xúc của mình có được hay không? "
"Tiêu Chiến? Ha, anh như vậy là thế nào? Anh không phải là muốn như vậy sao?" Vương Nhất Bác trên môi nhếch lên một cái, nhìn anh từng bước đến gần, ôm lấy anh liền thì thầm "Chuyện tối qua, không phải là anh cần tôi giúp hay sao? Bản thân bây giờ lại tự nghĩ nhiều đến như vậy? Huh?"
"Nhất Bác!?" Anh ánh mắt run rẩy nhìn lấy cậu ấy gọi lên hai chữ Nhất Bác, trong lòng đau đớn vô cùng, đẩy người cậu ấy liền để nước mắt bước đi....
02:38
"Tiểu Tán a, sao lại uống nhiều như vậy? Đừng uống nữa, mau nhìn tớ!" Khanh Phương từ lúc bước đến ngồi bên cạnh anh chỉ có thể nhìn lấy, khuyên nhủ mọi cách anh đều không nghe thấy, đến bây giờ nóng giận liền lớn tiếng với anh....
"Tiểu Phương, chỉ có cậu là yêu thương tớ...tớ cũng thật sự rất yêu thương cậu a" Tiêu Chiến say xỉn liền ôm lấy mặt Khanh Phương nói như vậy, cười một cái liền để nước mắt tuôn rơi
![](https://img.wattpad.com/cover/206124226-288-k853113.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Quân Nhất Tiêu] Tôi Không Muốn Làm Em Trai
FanfictionNgười viết : by Manh "Thứ tình cảm này là gì? Muốn giày vò nhưng cũng muốn nâng niu, muốn bỏ mặt nhưng cũng muốn quan tâm, từ khi nào anh lại xuất hiện trong tâm trí của tôi vậy..... " Cân nhắc cho những ai không thích hợp với các tình tiết máu chó...