♂Chương 38♂
Edit: Mèo Không Mông
Beta: An Ju
"Ngày kia là sang năm mới rồi, tất cả mọi người đến nhà chính tụ họp một chút đi, trong nhà cũng đã lâu không có náo nhiệt." Chu Gia Huệ cảm khái. Liên lần này đi liền đi ba năm, từ sau khi Liên đi Trương Vũ cũng rất ít đến nhà chính (trước đây đều là do Liên lừa tới). Trong nhà chính trừ những người trung niên vô vị ra, cũng chỉ còn sót lại hai thanh niên là Mạc Tử Ca cùng Minh Tuấn, mà hai người này cũng là im lìm, Minh Tuấn chỉ biết cúi đầu làm việc, như cái bàn tính hạt châu*, đẩy một cái, động một lần, không đẩy hắn hắn sẽ không động. Mạc Tử Ca vừa về nhà liền nhốt mình trong phòng, ngoại trừ đọc sách, học bài thì từ trước tới nay cũng không thấy cậu có loại giải trí gì đó mà một cậu con trai mười mấy tuổi nên có. Trong nhà có sân bóng rổ, sân quần vợt và bể bơi tư nhân, vậy mà bắt đầu từ ngày xây ở đó xong cũng chỉ để nuôi cỏ, hiện tại mỗi lần đến mùa hè, cái giá bóng rổ đều là bị dây leo vây lại đến mức xanh biếc không thấy khe hở, hồ bơi cũng chỉ để nuôi cá.
*Bàn tính hạt châu: là loại máy tính cổ Trung Quốc.(hình ảnh cuối chương)
Những lúc như vậy Chu Gia Huệ đều sẽ hồi tưởng lại rất nhiều năm trước, đoạn thời gian Lam Phi mới vừa đến nhà, hắn vốn là đến dạy hai thiếu gia Mạc gia, thế nhưng Liên lại kéo thêm Trương Vũ đến, ba người theo Lam Phi học kinh tế học. Bọn họ có một phòng học chuyên, trong lúc rảnh rỗi, Chu Gia Huệ sẽ rón rén chạy tới mở hé cửa phòng nhìn lén. Sau đó bà sẽ nhìn thấy lúc đó tiến sĩ Lam Phi đang ngồi ở ghế đẩu thấp cười nhẹ chăm chú giảng giải, ba đứa trẻ hoặc nằm úp sấp hoặc ngồi xếp bằng trên thảm ghép trải trên mặt đất, vẻ mặt nghiêm túc nghe thầy Lam giảng bài.
Có lúc bà bị phát hiện, ba đứa trẻ sẽ kéo bà vào trong phòng, cùng nghe thầy Lam giảng bài, sau đó quấn lấy bà kêu nhà bếp làm điểm tâm.
Sau đó lại xảy ra chuyện như vậy, bà mặc dù biết cách làm của Mạc Ngôn là không đúng nhưng cũng không có ngăn cản. Thế nhưng bà không hối hận, bởi vì trong cuộc đời của bà, không có gì quan trọng hơn Mạc Ngôn. Ngày hôm nay bà thật sự rất vui mừng, bởi vì sự thông cảm của Lam Phi cùng Liên, bà vẫn luôn lo lắng Liên sẽ căm hận cha mình, thế nhưng Liên so với tưởng tượng của bà còn hiểu chuyện hơn rất nhiều. Bà là một người phụ nữ tâm địa hiền lành, đối Lam Phi vẫn luôn mang hổ thẹn trong lòng, bà xưa nay cũng không dám tưởng tượng có một ngày Lam Phi còn có thể dẫn theo con hắn xuất hiện trước mặt mình, luôn mang theo ý cười nhẹ nhàng hòa nhã giống hệt trước kia, Tiểu Vũ lại trông đáng yêu như vậy.
Hạnh phúc cùng vui sướng đến có chút quá mức đột nhiên, thậm chí làm cho bà cảm thấy được có chút không chân thực.
"Lam Phi cùng Tiểu Vũ chỉ có hai người trong nhà ăn Tết chắc hẳn rất buồn tẻ, ngày kia vừa vặn cũng là sinh nhật của Ngôn, chúng tôi cũng không có ý định làm lớn, chỉ mời người trong nhà tụ họp một chút, cậu cùng Tiểu Vũ cùng tới đi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam] [End] YÊU PHẢI MỘT TÊN 'CÔNG'
RomanceYÊU PHẢI MỘT TÊN 'CÔNG' (Ái thượng lánh nhất cá công) (爱上另一个攻) Tác giả: Mộc Dục (沐昱) Convert: Huyết Sắc Tiêu Thần Edit: An Ju + Mèo không mông Beta: Meo kun + Eri-chi Tình trạng bản raw: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn [VĂN ÁN] 'Th...