Tình yêu của anh, tôi không thèm
"Jeon phu nhân công khai ngoại tình, sau khi Tổng giám đốc Jeon biết sẽ có phản ứng gì đây? Xin tiếp tục chú ý tới báo cáo theo dõi đợt sau của chúng tôi."
Cố phu nhân ngoại tình?
Mấy chữ này khiến Chaeyoung cau mày, theo bản năng nhìn về phía màn hình TV, phía trên đúng lúc là hình của cô, trên tấm hình còn có một người đàn ông cô không nhìn rõ mặt.
Chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao có những tấm hình này, trong hình, cô rúc vào trong ngực của một người đàn ông, ngủ thật an ổn, nhưng người đàn ông kia không phải Jeon Jungkook!
Đây là nguyên nhân vừa rồi anh tức giận sao? Theo bản năng sờ sờ vết thương trên mặt, một cơn đau truyền tới, tựa hồ đang tỏ rõ tức giận của anh đối với cô đến cùng lớn cỡ nào.
"Cô chủ, chúng ta nên đến bệnh viện! Vết thương trên mặt cô, nếu để lại sẹo thì phải làm sao?" ánh mắt Tiểu Thúy lóe ra, tin tức này đã sớm truyền đi xôn xao, nhưng cô biết cô chủ không phải người như vậy, cô nhìn ra tình yêu của cô chủ đối với cậu chủ, làm sao có thể ngoại tình được?
Chaeyoung căn bản không nghe vô bất kỳ lời nào, giờ phút này, cô chỉ muốn tìm Jungkook giải thích rõ tất cả, cô căn bản không biết những tấm hình này từ đâu mà đến!
"Cậu chủ đâu?" Tả Tình Duyệt bắt lấy tay Tiểu Thúy, trong mắt tràn đầy nóng nảy.
Tiểu Thúy lắc đầu, "Vừa rồi em thấy cậu chủ đi rồi, có thể..."
Vừa rồi cậu chủ tức giận lớn như vậy, sau đó cô hình như nghe tiếng xe nổ máy.Chaeyoung không để ý vết thương trên mặt và vết máu trông thật đáng sợ, hốt hoảng chạy ra cửa, Jungkook nhất định là đến công ty, cô muốn đi tìm anh giải thích rõ!
Gọi tài xế tới, Chaeyoung trực tiếp bảo tài xế lái xe tiến về phía cao ốc tổng bộ tập đoàn Jeon thị, trên xe, đôi tay cô bất an nắm chặt nhau, nhớ tới sự quyết tuyệt của anh vừa rồi, trong lòng lại đau nhói.
"Làm phiền anh lái nhanh một chút!" Chaeyoung vội vàng phân phó tài xế trước mặt.
Mặt tài xế lộ vẻ khó xử, trong lòng lo lắng thay cô chủ, cô chủ này đối xử rất tốt với người làm, cho dù là lúc đầu bọn họ gây khó khăn cho cô, cô cũng dùng lễ đón tiếp bọn họ, nhưng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Cậu chủ có phụ nữ bên ngoài là một chuyện, nhưng một người đàn ông làm sao có thể dễ dàng tha thứ vợ của mình lén anh ta lên giường với người đàn ông khác chứ, huống chi chuyện này cơ hồ mọi người ở thành phố A đều đã biết.
Xe thật vất vả dừng lại ở dưới cao ốc tập đoàn Jeon thị, cô đợi xe dừng ổn, liền vội vàng xuống xe.
Cô tựa hồ thấy cửa tập đoàn Jeon thị đã bu đầy người, cô còn chưa kịp biết rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, một sức lực đã kéo cô vào trong xe.
Chaeyoung theo bản năng giãy giụa, trước kia từng bị bắt cóc, trong lòng mơ hồ trồi lên một tia bất an.
"Chae Chae, là anh!" Ji-hu dọc theo đường đi đều đi theo xe Chaeyoung, mục đích đúng là muốn bảo đảm cô không xuất hiện bất cứ chuyện gì.
Chaeyoung nhìn người đàn ông đang nắm cổ tay mình, mi tâm hơi nhíu.
"Anh buông tôi ra!" Bây giờ cô không có thời gian dây dưa với anh ta.
"Em tỉnh táo chút đi, anh biết em muốn đi tìm Jeon Jungkook, nhưng em làm ơn nhìn cho rõ ràng, đám người vây trước cửa Jeon thị là ai!" Ji-hu gầm nhẹ ra tiếng, ánh mắt rơi vào trên vết thương trên mặt cô, con ngươi màu xanh co rút.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Ji-hu bắt lấy hai vai cô, tại sao có vết thương này?
Chaeyoung vô tâm trả lời vấn đề của anh, chỉ nhìn đám người cầm máy chụp hình, máy quay, microphone ở cửa Jeon thị, trong lòng trầm xuống, họ là nhà báo sao?
Chaeyoung rốt cuộc ý thức được chuyện không đơn giản như cô tưởng tượng, tin tức lớn vậy, hiện tại chỉ sợ là tất cả mọi người đều biết rồi!
Trong lòng cảm thấy khổ sở, bây giờ cô nên làm gì đây?
"Nói cho anh biết, có phải Jeon Jungkook..." lòng của Ji-hu cũng không cách nào bình tĩnh lại, vết máu khô khốc kia khiến trong mắt anh mơ hồ lộ ra vẻ điên cuồng.
"Đúng, đúng là anh ấy! Anh ấy hiểu lầm tôi, những hình kia không phải thật, bây giờ toàn thế giới đều biết tôi lên giường với người đàn ông khác!" nước mắt cô cố nén thật lâu rốt cuộc vỡ đê, trong mắt của cô tràn đầy vô dụng, cô giờ phút này, tựa như một đứa trẻ bị nhấn chìm, muốn tìm kiếm một bè gỗ cứu mạng.
Ji-hu bị thứ gì đó hung hăng làm đau nhói, không kìm hãm được lôi cô vào trong ngực mình, nhỏ giọng lẩm bẩm tự trách ở bên tai cô, "Thật xin lỗi, chuyện không nên thành như vậy! Tha thứ cho anh... Thật xin lỗi..."
Anh đã làm gì thế này, cư nhiên khiến cho Chae Chae tổn thương lớn vậy.
Oanh một tiếng, đầu cô trống rỗng, rồi lại từ từ thanh tỉnh, cô nghe được cái gì?
Từ trong ngực Ji-hu tránh ra, cô không thể tưởng tượng nổi nhìn người đàn ông trước mắt, nhìn vào hai mắt tự trách của anh, đột nhiên cười khẽ một tiếng, "Là anh, người đàn ông trong hình chính là anh đúng không? Người làm ra những tấm hình này cũng là anh, có đúng hay không? Anh nói cho tôi biết đi! Có đúng không?"
Nụ cười trên mặt cô khiến Ji-hu cảm thấy sợ hãi, giống như cô sẽ đột nhiên biến mất, anh nắm chặt tay cô, xung quanh đều trầm mặc.
Có lúc trầm mặc là đáp án trực tiếp nhất, không có phủ nhận sao? Nụ cười của Chaeyoung có vẻ bồng bềnh, "Tại sao? Tại sao anh làm vậy? Khiến tôi trở thành người phụ nữ bị tất cả mọi người phỉ nhổ, đây là mục đích của các người sao? Sao anh có thể tàn nhẫn như vậy?"
Đến cuối cùng tựa hồ là khàn cả giọng la lên, nước mắt mơ hồ tầm mắt của cô, sao lại có nhiều người ghét cô đến vậy, cô chỉ muốn một cuộc sống yên tĩnh thôi, muốn bảo vệ hạnh phúc của mình, nhưng, ngay cả những kỳ vọng nho nhỏ này, bọn họ cũng không thỏa mãn cô.
"Ha ha..." cô nhìn những ký giả đang tìm cô, thế giới của cô sắp sụp đổ rồi sao?
"Anh có thể dẫn em rời đi ngay, đến địa phương khác sống, anh sẽ vô cùng yêu em..." Giờ khắc này, Ji-hu thậm chí phát hiện mình có thể vì cô, buông tha việc trả thù Jeon Jungkook, chỉ muốn đền bù lỗi lầm của mình, thương yêu cô gái này.
"Yêu tôi? Tình yêu của anh, tôi không thèm." cô nhìn thẳng đôi mắt Ji-hu, khóe miệng nhếch lên châm chọc, đây là yêu sao? Yêu một người sẽ đẩy cô ta vào địa ngục sao?
Chaeyoung không chút do dự vung tay lên, một cái tát đánh vào trên mặt anh, thanh âm vang vọng ở trong xe, ngay cả tài xế trước mặt Ji-hu cũng không khỏi thở hốc vì kinh ngạc.
"Tôi, hận, anh!"
Chaeyoung khạc ra từng chữ, thừa dịp anh thất thần, tránh khỏi tay của anh, mở cửa xe, không chút do dự chạy về phía cao ốc Jeon thị...
Ji-hu ở lại trong xe thật lâu không cách nào hồi hồn, dấu năm ngón tay trên mặt cực kỳ rõ ràng, nhưng anh lại không cảm thấy đau đớn chút nào.
Cô nói cô hận anh!
Đây là chuyện anh sợ nhất, giờ phút này thật sự xảy ra sao?
Ji-hu chưa bao giờ hốt hoảng thế này, ngay cả năm đó khi tiểu Eun rời xa anh, anh cũng chưa từng đau lòng như thế.
Chae Chae hận anh!
Hối hận che mất tim của anh, anh đã làm gì? Mạnh mẽ bức mình đến tình cảnh này sao!
Anh nên làm gì đây? Ngay cả người đàn ông tài trí như Jung Ji-hu, giờ phút này cũng không biết phải làm sao. Cô đã bị tổn thương, anh cho thủ hạ mua hết tất cả báo chí, nhưng lại quên bịt miệng giới truyền thông và truyền hình.
Đến lúc anh nhớ ra, thì đã quá trễ, ai cũng biết hai phương thức truyền thông này tin tức sẽ nhanh chóng được đông đảo người biết tới!
Nụ cười khiến lòng người lạnh ngắt của cô cứ mãi quẩn quanh trong tâm trí anh, mà lời cô nói lúc ấy lại càng làm anh đau lòng, lo lắng hơn. Anh không muốn mất cô!
"Jung ca, Park tiểu thư cô ấy..." Tài xế của Ji-hu nhắc nhở, đi theo anh nhiều năm, ông ta chưa từng thấy qua vẻ hoang mang sợ hãi của lão đại như vậy. Dù anh hạ lệnh thanh toán bang phái để tranh dành địa bàn thì Jung Ji-hu cũng chưa từng do dự, vậy mà vì một người phụ nữ lại khiến anh khổ tâm đến vậy.
Ji-hu bị kéo trở lại thực tại, giật mình bởi cô đã không còn ở trong xe, nhìn phía ngoài xe, là lối vào của Tập đoàn Jeon thị, đám phóng viên bu đông như kiến.
Xa xa, anh nhìn thấy bóng lưng yêu kiều bị vây trong đám kiến ấy bất lực muốn đi mà không được, trong lòng Jung Ji-hu trào lên nỗi thương tiếc.
"Đáng chết!" Khẽ nguyền rủa ra tiếng, thân hình cao lớn mở cửa xe lao ra ngoài hướng tới đám người ấy.
Chaeyoung bị một đám phóng viên vây lại, đèn flash chớp nháy liên tục, một đống Mic hiện ra trước mặt cô, nhiều lần va mạnh vào người cô, cô bị đau muốn bỏ đi nhưng quá ồn ào giọng nói của cô không có chút tác dụng, không ai quan tâm cô có bị thương hay không.
"Jeon phu nhân, người trong hình là ai vậy?"
" Jeon phu nhân, cô và Tổng giám đốc Jeon bất hòa nên mới đi ngoại tình ở bên ngoài có phải không?"
"Jeon phu nhân, trên mặt cô sao lại bị thương? Là Tổng giám đốc Jeon gây ra sao? Đối với việc này, Tổng giám đốc Jeon có phản ứng thế nào?"
"..."
"..."
Những câu hỏi đời tư chọc ngoáy thi nhau lao đến giống như lựu đạn, từng câu từng câu phát nổ bên tai Chaeyoung khiến cô vô lực chống đỡ. Cô muốn đẩy đám phóng viên lui ra nhưng bọn họ đâu có tha cho cô dễ dàng vậy.
"Jeon phu nhân, cô với Tổng giám đốc Jeon có tính tới chuyện ly hôn không?" Câu hỏi truyền vào tai Chaeyoung.
Ly hôn? Cô nhớ tới lúc Jungkook ở trong phòng, anh nói sẽ không bao giờ buông tha cho cô, mà sẽ khiến cuộc sống của cô càng khổ sở gấp vạn lần!
Càng khổ sở? Có thể so sánh với nỗi đau hiện tại ư?
Tay Chaeyoung vội ôm lấy trước ngực, đèn flash nháy liên tục trước mắt cô, đầu truyền đến mơ màng, đau nhức. Chaeyoung nhắc nhở mình, không thể ngất đi, cô còn phải đi tìm Jungkook để giải thích rõ, cô không thể bỏ cuộc được.
"Các người đang làm cái trò gì vậy!" tiếng quát tức giận từ phía sau vang lên, thể hiện sự uy nghiêm, trong đó mang theo cả lạnh lẽo, làm cho ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía người đang tới.
Là Jung Ji-hu! Người đó là ông trùm của giới hắc đạo, nhìn vẻ mặt anh lúc này, các phóng viên tinh ý có thể đôi chút đoán ra manh mối.
Ji-hu đi xuyên qua đám người, ánh mắt chăm chú nhìn cô, từng bước từng bước tiến tới gần cô.
"Tôi khuyên các vị hiện giờ nên giải tán được rồi đấy!" Ji-hu để cô nép sát vào trong ngực mình, tránh không để đám phóng viên tiếp cận được cô. Nhìn bộ dạng bất lực của Chaeyoung, lòng anh dâng lên đau đớn, giờ phút này, anh chỉ muốn bảo vệ cô.
"Không cần!" cô cự tuyệt, người cô không muốn gặp nhất hiện giờ là Jung Ji-hu, nhưng anh lại như âm hồn không tan cứ kè kè bên cô. Thật buồn cười, người muốn gặp thì không thấy được, kẻ không muốn chạm mặt thì lại cứ lù lù xuất hiện trước mắt.
Ji-hu hít thở sâu đè nén cơn tức giận, anh biết Chae Chae sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh, nhưng anh không quan tâm thái độ của cô thế nào, anh có thể đợi, đợi đến khi cô tha thứ cho anh!
Lần đầu tiên,Ji-hu vì một người phụ nữ mà chịu nhẫn nhịn như vậy.
Đám phóng viên đã nhận ra một chút manh mối, lại tạo thành một vòng vây.
"Jung tiên sinh, người trong tấm ảnh có phải là anh không? Hai vị có quan hệ gì? Hai vị đã giấu Tổng giám đốc Jeon qua lại với nhau bao lâu rồi?"
"Hai vị chỉ là quan hệ nam nữ, hay là thật lòng yêu thương nhau?"
Các vấn đề tế nhị, đời tư lại tới tấp bay về phía anh và cô. Chaeyoung nâng lên nụ cười nhạt, thật lòng yêu nhau? Cô giờ đây rất mong mình chưa từng quen biết Jung Ji-hu, nếu chưa từng quen thì giờ đây cũng không phải rơi vào tình cảnh này.
Người đàn ông này từ lần gặp mặt đầu tiên, liền tuyên bố cô là người phụ nữ của anh ta, cùng Jeon Jungkook ngang hàng, nhưng lòng cô đã dành cho Jeon Jungkook mất rồi.
"Tôi..." Ji-hu muốn trước mặt giới truyền thông đưa ra tuyên bố chịu trách nhiệm với Chaeyoung, nhưng lại gạt đi suy nghĩ này. Chae Chae hận anh, cô không muốn nghe đến mấy từ chịu trách nhiêm chẳng phải sao?
"Tránh ra!" Đôi mắt xanh lục sắc bén quét một vòng đám phóng viên.
Các phóng viên bị ánh mắt dọa khiếp sợ, không khỏi giật thót mình, nhưng ai cũng không muốn bỏ qua tin tức nóng hổi, một là tổng giám đốc anh tuấn, một là ông trùm giới hắc đạo, hai nhân vật làm mưa làm gió trên thương trường giờ lại có quan hệ với cùng một người phụ nữ. Đây đúng là tin tức sốt dẻo nhất trong mấy năm gần đây.
Jeon Jungkook–Park Chaeyoung–Jung Ji-hu đang che giấu điều gì, đám phóng viên đều mong muốn moi lấy ra bằng được.
"Jung tiên sinh..."
"Nếu như không muốn sau này cuộc sống gặp nhiều chuyện rủi ro vậy thì các vị đừng có viết lung tung, nếu không..." Ji-hu không để tên phóng viên đó nói hết, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng đám phóng viên, vì bảo vệ cô, anh không ngại gây một chút tội ác, dù sao đối với anh mà nói, muốn cho một người đột nhiên biến mất, là chuyện vô cùng dễ dàng!
Trong mắt của anh ánh lên vẻ kiên định khiến các phóng viên biết, anh không có nói đùa.
Công khai trước mặt ống kính truyền hình uy hiếp phóng viên, chuyện này chỉ sợ cũng chỉ có Jung Ji-hu mới dám làm.
Tòa nhà Jeon thị trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Cố Thịnh nắm chặt bút trong tay, ánh mắt chăm chú nhìn màn hình TV, tất cả mọi việc xảy ra trước sảnh tập đoàn đều được phát sóng trực tiếp, Jungkook nhìn cảnh Jung Ji-hu che chở cho cô, trong mắt một màn lạnh giá bao phủ.
Người trong hình là Jung Ji-hu!
Khi Jung Ji-hu xuất hiện bảo vệ cô anh liếc mắt một cái liền nhìn ra!
Bọn họ đang làm trò gì vậy?
Trước mặt giới truyền thông bày tỏ tình cảm ư?
Ji-hu trước mặt toàn bộ giới truyền thông công khai uy hiếp phóng viên, anh ta muốn nói cho mọi người biết anh ta rất yêu cô, có thể vì cô làm bất cứ chuyện gì sao?
Mà người phụ nữ kia lại mặc cho anh ta ôm ấp như vậy, bộ dáng yếu ớt cần sự che chở như vậy là muốn tranh thủ sự cảm thông của mọi người sao?
"Đáng chết!" Đúng là đôi gian phu dâm phụ!
Vừa dứt câu, văn kiện trên bàn bị Jungkook hất hết xuống đất, nhìn chằm chằm đôi nam nữ trên màn hình khiến anh nhói đau.
Trong mắt bắn ra ánh sáng sắc nhọn, Jungkook đứng dậy, sải bước ra khỏi phòng làm việc, muốn dùng phương pháp này để thoát khỏi anh, không dễ dàng như vậy đâu!
BẠN ĐANG ĐỌC
Kookrose(Ver)-Cạm bẫy hôn nhân
Romance-He, Ngược Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả Trước mặt mọi người, Park Chaeyoung và Jeon Jungkook có một cuộc hôn nhân mỹ mãn khiến nhiều người hâm mộ. Thế nhưng, sau lưng,Jeon Jungkook lại chỉ coi Park Chaeyoung như món đồ chơi. Thậm chí...