những ngày tiếp theo taehyung đều thật lòng nghe lời bố, chỉ ở trong nhà cố gắng dưỡng bệnh mau khoẻ, mỗi ngày uống thuốc đều đặn. sức khoẻ cũng dần trở lại.
bản thân cũng nghe tin mẹ đã xuất viện, nhưng vẫn không chở về căn nhà của bố một mực từ chối quay trở lại ở cùng. anh đã quá quen với tính cách đó của mẹ, không thể khuyên nhủ gì hơn. bố đơn giản chiều theo bà vì sợ bệnh tình lại trở nặng thêm.
sau khi uống thuốc xong taehyung cầm lấy chiếc áo khoác, ngón tay di chuyển qua lại mặt hai chữ cái được khâu tỉ mỉ không chỉ thừa trên cánh tay áo, gương mặt không giấu nỗi nụ cười.
hôm nay taehyung nhất định phải gặp được em.tiệm hoa vẫn mở cửa mời khách như thường ngày. nhưng bao nhiêu ngày taehyung không tới chính là bấy nhiêu ngày em không gặp anh, trong lòng rõ ràng thất vọng rất nhiều nhưng lại không tiện bật ra.
em không nghĩ taehyung lại là một người mang cảm xúc chập chờn, nửa mùa. em thật sự nghĩ anh nghiêm túc với cả hai nên bản thân đã buông nhẹ hàng rào tự mình dựng lên.-y/n. - giật mình với giọng nói phía cửa. em đưa mắt đến nơi phát ra, môi cũng theo thói quen mỉm cười chào đón.
-chị. - em tiến đến bên người nọ cười tươi.
-cô chủ hôm nay có nỗi buồn sao? - cô ấy vừa hỏi vừa nhìn ngắm hoa xung quanh.
-rõ lắm sao ạ? - em có chút lo lắng hỏi.
-em cười không giống mọi ngày. mặc dù chỉ có chị nhìn rõ.
-dạ. - cũng không tiện cười, bản thân đã bị cô ấy phát giác trúng tim đen.
-sao thế? vừa chia tay anh bạn trai hôm trước đi cùng em đến chỗ chị lấy hoa à? - cô gái dừng mọi hành động cẩn thận quan sát nét mặt của em.
-chị. tình cảm của tụi em, không phải như chị nghĩ đâu. - em nhỏ giọng lại dần, ánh mắt cũng không còn tự tin đã dời xuống đôi tay đang nắm chặt nhau.
-y/n!
một tiếng gọi tên vang lớn, em và cả cô gái bên cạnh giật mình với âm giọng mình vừa nghe thấy. ánh mắt nhanh chóng dời ra phía ngoài cửa tiệm, chàng trai với chiếc áo khoác nâu quen thuộc, trên cánh tay áo hiện rõ hai chữ cái mà chỉ hai người biết ý nghĩa.
anh thở hổn hển trước tấm cửa kính, hai tay chống lên đầu gối cố gắng lấy lại nhịp thở. chẳng hiểu sao bản thân đột nhiên lại cảm thấy bất an, liền gấp gáp chạy nhanh đến đây. rốt cuộc vì điều gì, trong lòng vẫn chưa rõ.
-y/n. tình cảm của tụi em chính xác là như chị nghĩ.
nghe người bên cạnh nói thế, gương mặt em liền trở nên thẹn thùng không dám nhìn thẳng.
-thật may vì lời em nói là không đúng.-thôi được rồi, cuộc trò chuyện chóng vánh. định sẽ đến mua ít hoa của em ủng hộ nhưng có vẻ không tiện lắm.
-ơ chị lựa đi. em gói cho.
-thôi, chị về. - nói rồi cô ấy rời đi trong tích tắc, khi ra ngoài còn không quên gật đầu nhẹ với cậu trai ở trước cửa kính như lời chào. sau đó cũng nhanh chóng rời đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
(kimtaehyung) baylne.
Fiksi Penggemarxung quanh anh, xung quanh em. _kimtaehyung x reader. warning: lowercase, mọi tên nhân vật và câu chuyện đều là do tớ tưởng tượng ra và không theo một quy củ nào. 🍣