Chương 15

947 79 7
                                    

Prem luôn không có ý kiến gì với Ohm, có một vị bác sĩ giỏi chữa bệnh cho Fluke luôn là điều cậu yên tâm. Nhưng dạo gần đây thái độ của Ohm không còn như bình thường đối với một bệnh nhân nữa, cậu luôn ngờ ngợ ra điều gì đó. Không phải là cậu muốn xen vào chuyện cá nhân của Fluke, việc cậu ấy thích ai dĩ nhiên Prem chẳng ngăn được. Nhưng Ohm là con người thế nào Prem ít nhất tự tin là mình hiểu hắn hơn Fluke, ngoài mặt là bác sĩ chính trực nhưng sâu bên trong là một con cáo gian xảo.

Đâu phải dĩ nhiên mà Ohm lại chấp nhận phẫu thuật mắt cho Fluke, điều cậu đổi lại là đôn tiền vào bệnh viện của hắn giúp hắn xây một phòng khám tư. Con số dĩ nhiên không hề nhỏ, đó là lí do Boun bằng mọi cách cũng muốn cậu phải tránh xa chuyện của Fluke.

Nhưng cậu xem trọng người bạn này, tốn tiền một chút cũng không sao.

"Cậu Prem này, cậu đang làm một điều khá nghịch lý đấy. Cậu vì Fluke làm bao nhiêu việc thế này, thật sự đối với số tiền cậu bỏ ra hình như...có chút chẳng đáng?"

"..."

Earth nhướn mày cười trào phúng ngón tay thon dài đặt trên bàn gõ nhẹ, "Tôi nói, mắt của bạn cậu đợi thêm nửa năm, một năm hay thậm chí nhiều hơn cũng không có vấn đề gì đâu. Người ta còn đợi cả nửa cuộc đời mới có giác mạt để thay, bạn của cậu tính một chút mới có hơn bốn tháng. Cậu Prem, khuyên cậu đừng kích động quá bình tĩnh thì mọi thứ sẽ hoàn thành."

Mặt Prem tối sầm lại giọng điệu cũng không hòa nhã như lúc nãy, "Bác sĩ Earth chắc có điều không biết, đa số những người anh nói đều là do họ cam tâm, chấp nhận. Nhưng thứ lỗi, tôi không chịu được, ba mẹ của cậu ấy tới hiện tại vẫn cứ nghĩ cậu ấy đang du học Pháp. Cậu ấy đam mê với ước mơ thế nào, tôi hiểu rõ nhất. Anh cũng biết tôi rất cố chấp còn gì, việc tôi muốn làm không phải muốn ngăn là ngăn được. Một giây, một phút tôi chưa bao giờ ngưng việc đưa cậu ấy khỏi bóng tối."

Earth hơi ngẩn ra vì câu nói của Prem, cậu ta định lên tiếng nhưng nhóc trước mặt lạnh nhạt cắt ngang.

Prem biết bản thân hơi chút quá đáng, cậu hít thở điều chỉnh giọng lại ngưng một chút rồi nói tiếp, "Chung quy tôi có tiền, chữa bệnh cho bạn tôi cũng không tới lượt mọi người can thiệp. Bữa này tôi trả chào anh, bác sĩ Earth."

Earth nhìn Prem đi xuống cầu thang, đưa thẻ tín dụng cho nhân viên rồi bước ra khỏi cửa chạy xe đi, trong đầu không biết nghĩ gì mà thở dài.

Chắc là nhóc Prem này chưa nghe câu, trên đời không phải cứ muốn là được.

.

Dù chỉ là cái hôn trán nhẹ nhàng nhưng vẫn khiến Fluke qua ngày hôm sau vẫn lâng lâng trên mây, sáng nay ra sân thượng ngồi mà cậu đều lấy tay sờ lên trán tới lui. Cậu không biết cảm xúc hiện tại là gì, chỉ cảm thấy không chán ghét hành động của Ohm. Nếu đổi lại là người khác chắc cậu sẽ chẳng dễ dãi như thế, là do Ohm từ lúc nào đã chiếm một vị trí trong lòng cậu. Rốt cuộc cảm giác tim đập nhanh, hồi hộp lúc Ohm hôn cậu là gì nhỉ?

Sammy đứng kế bên cứ thấy cậu không nói gì, cô nhìn mãi rốt cuộc là tò mò hỏi thử:

"Fluke."

[OhmFluke] [UWMA] Thân Ái! Bác Sĩ Ohm.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ