Chương 38

707 61 18
                                    

Lần đầu tới nhà của Ohm Fluke vẫn có chút bất tiện không quen, mỗi lần bước lên cầu thang vẫn bị vấp té vài lần.

Bảo bối nhỏ đau một còn Ohm thì đau mười nên nghĩ ngợi nhiều ngày rốt cuộc gọi người tới sửa sang lại phòng làm việc ở tầng dưới sẵn tiện mở rộng thêm ra làm thành phòng ngủ. Đem đồ đạc chuyển xuống dưới mất một ngày trời, nhưng mà sau đó Fluke cũng không bị vấp té hay gì nữa. 

Ohm vốn từ đầu dự định sau khi Fluke có lại ánh sáng sẽ đem phòng tập gym trên lầu gộp chung với phòng ngủ, còn phòng dành cho khách được xây sửa lại dù sao căn hộ mà hắn mua không phải loại rẻ, hơn nữa còn nằm ở Sukhumvit. Hắn còn nghĩ nếu cậu chuyển về đây thì sẽ mở cửa sân thượng, trồng cây nuôi thêm thú cưng.

Nhưng lại nghĩ đến trong khoảng thời gian đi Pháp kia, đứa nhỏ có kiên nhẫn chờ hay không.

"Fluke, không dậy sao? Đã buổi trưa rồi."

Tiếng nói trầm ấm bên tai như suối chảy vào màng nhĩ cùng đại não của người nằm ngủ say như chết trên giường. Fluke trở mình xoay mặt lại:

"Không phải hôm nay anh nghỉ sao? Đi đâu ra ngoài giờ này chứ."

Cái thằng nhóc này hôm nay cũng thật gan trời gan đất, hắn đưa ngón tay thọc thọc cái trán nhẵn mịn mắng yêu:

"Đi đâu mà hỏi sao? Dẫn em đi khám mắt chứ còn gì nữa, mấy hôm trước có ca bệnh nên không có thời gian. Tranh thủ nhanh một chút."

Nói xong thì cầm hai bàn tay của Fluke kéo cả người cậu dậy, Fluke như người không xương uốn qua uốn lại rồi quẹo sang người hắn dựa lên.

Fluke mất gần mười phút định hình lại rồi đi vào nhà tắm, Ohm thay cậu sắp xếp lại chăn grap giường rồi ra ngoài.

Một phần nguyên nhân mà Ohm muốn cậu về nhà chính là muốn tự tay làm đồ ăn cho đứa nhỏ đang tuổi ăn tuổi lớn, bình thường ở bệnh viện đều có khẩu phần ăn riêng hắn không tự tiện đem đồ ăn vào nên giấu nhẹm tài nghệ tới bây giờ. Fluke về nhà hắn có mấy ngày sắc mặt trắng trẻo hồng hào hơn cả lúc ở bệnh viện, người ngoài nhìn vào nói  hắn như bố vì chăm người yêu như chăm con.

Fluke được hắn dìu đến bàn ăn, cậu sờ sờ trên mặt bàn cầm lên muỗng bắt đầu múc cháo, "Đi khám mắt sao anh không kêu em dậy sớm? Ây da em sẽ trở thành người vô dụng nhanh thôi."

Hồi đó lúc còn ở trường đại học cậu là người rất có kỷ luật đó, là học sinh con ngoan trò giỏi trong mắt mọi người. Kiểu nào mà hiện tại bị chăm đến thành người vô tích sự, thật chán.

"Em sao lại tự hạ thấp bản thân thế." Ohm thật sự dở khóc dở cười nói tiếp, "Tiền làm ra để nuôi em chứ nuôi ai bây giờ?"

Fluke bỗng dưng buông muỗng ôm tim, "Anh đừng nói nữa, tim em rung rinh rồi này."

Đẹp trai (?) thì cũng thôi đi, còn biết nói mấy câu tình cảm.

Nếu có Prem ở đây cậu ta mà biết suy nghĩ của Fluke sẽ hét lên rằng, mắt còn chưa thấy mà biết người ta đẹp trai, rõ là u mê chữ ê kéo dài!!!

Hắn nhìn bộ dạng dễ cưng đó, nhướn người nhéo yêu cái mũi thẳng của cậu rồi cười nhẹ.

Tình cảnh này thật hạnh phúc.

[OhmFluke] [UWMA] Thân Ái! Bác Sĩ Ohm.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ