Đề bài 3: Cảm nhận đoạn thơ 10 câu cuối trong bài thơ "Vội vàng" của Xuân Diệu:
Dàn ý:
I. Mở bài:
- Xuân Diệu được mệnh danh là ông hoàng thơ tình Việt Nam, là "nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới" (Hoài Thanh).
- Xuân Diệu đã đem đến cho thơ ca đương thời một sức sống mới, một nguồn cảm xúc mới mẻ, thể hiện quan niệm sống mới, quan niệm thẩm mĩ độc đáo cùng những cách tân nghệ thuật táo bạo.
- "Vội vàng" là bài thơ tiêu biểu cho nhịp sống vội vàng, cuống quýt của Xuân Diệu. Lời thúc giục sống vội vàng được thể hiện rõ nét trong đoạn thơ cuối cùng:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn;
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi
- Hỡi xuân hồng! Ta muốn cắn vào ngươi"
II. Thân bài:
1. Khái quát chung
- "Vội vàng" (1938) in trong tập "Thơ thơ" là bài thơ thể hiện trọn vẹn những cung bậc tình yêu ấy. Là người yêu đời, ham sống tha thiết, mãnh liệt nên trong bất cứ hoàn cảnh nào, Xuân Diệu không bao giờ bỏ cuộc, vẫn cứ bám chặt vào cuộc đời.
- Trong tâm thế sống "chẳng bao giờ chán nản", Xuân Diệu đã có những quan niệm sống tích cực khi ước muốn níu giữ mùa xuân không thành, khi không thể chặn lại dòng chảy nghiệt ngã của thời gian. Sau lời giục giã phải sống mau, sống vội, Xuân Diệu say sưa cụ thể hóa lẽ sống vội vàng bằng những khao khát và hành động thiết thực. Với thi sĩ, vội vàng không đơn thuần chỉ là sống gấp, sống vội mà còn là sống với cường độ cao nhất: "Sống toàn tâm, toàn trí, toàn hồn".
2. Phân tích: (2 - 5- 3)
a, Luận điểm 1: Mở đầu đoạn thơ cuối là một lời kêu gọi:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Ta muốn ôm
- Ba từ "Mau đi thôi" vang lên như một lời thôi thúc, hãy chạy đua với thời gian ngay trong thực tại.
- Câu thơ "Ta muốn ôm"được tách riêng ra đặt chính giữa khổ thơ. Câu thơ làm nổi bật lên hình ảnh một cái tôi đầy khát vọng đang dang rộng cánh tay ôm hết, ôm khắp, ôm trọn tất cả sự sống mơn mởn non tơ đang bày ra trước mắt.
- Điệp ngữ "ta muốn"còn lặp đi lặp lại với mật độ dày đặc ở những câu tiếp theo. Khát khao tận hưởng cuộc sống non tơ đang trào dâng mãnh liệt ngày càng nồng nàn và cháy bỏng hơn trong trái tim yêu đời đến tham lam của Xuân Diệu. Đại từ nhân xưng "tôi" bất ngờ chuyển hóa thành "ta".