Chương 10

94 5 0
                                    




Dựa theo kinh nghiệm trước đây của Cố Lăng, đối mặt với loại vấn đề này, có một cái đáp án vô cùng hay chính là: "Chỉ cần em thích, anh đều làm."

Nhưng không biết vì lý do gì, nhìn thấy khuôn mặt kia của Tả Thành, hắn không dám đem lời ngon tiếng ngọt này nói ra khỏi miệng.

Vì thế hắn vô cùng thẳng thắn, thành thật đáp: "Hôm qua mới lãnh lương."

Tả Thành "À" một tiếng rồi gật gật đầu.

"Giống tôi."

"? ? ?" Cố Lăng có chút mơ hồ, bỗng nhiên hắn ý thức được, ý nghĩ của Tả Tiểu Thành không giống người bình thường. Hắn nghĩ nghĩ, ý đồ cố gắng nghiền ngẫm theo lối suy nghĩ của đối phương, thử thăm dò hỏi: "Hôm qua em cũng lãnh lương à?"

"Không phải tôi nói, tôi nói, mỗi lần mới lãnh lương, tôi cũng nghĩ mình đặc biệt có tiền."

"........Thì sao?"

"Sau đó thì trong ví trống trơn chứ sao." Ánh mắt của Tả Thành đặc biệt thản nhiên, không giống như một người ăn xài hoang phí chút nào/ Cố Lăng nói thầm trong lòng, muốn hỏi Tả Thành đem tiền chi ở chỗ nào, rồi lại cảm thấy mấy lời đó không tiện mở lời. Đang rối rắm, vệ sĩ Tả đã chỉ cửa hàng thức ăn nhanh bên cạnh, chủ động nói: "Tôi muốn ăn cái này."

Đột nhiên từ 3000 tệ một người lại biến thành 30 tệ một người, khoảng cách này chắc cũng bắt kịp với tàu lượn siêu tốc. Cố Lăng có chút xấu hổ, giải thích: "Em không cần tiết kiệm tiền cho tôi đâu."

"Suốt một tuần nay tôi đều ăn cá sống! Tôi không muốn ăn hải sản nữa." Tả Thành giống như căn bản khong có chú ý đến thành ý của đội trưởng Cố, "Tôi muốn ăn thịt, ăn mấy món nóng nóng ấy."

"Hay là, đi ăn beefsteak?"

Tả Thành do dự một chút, nhìn Cố Lăng muốn nói rồi lại thôi. Cố Lăng không hiểu tại sao, sau đó tiến lại gần Tả Thành, y lại nói nhỏ: "Anh nhìn cái tấm poster kia đi....Có phải đáng yêu lắm không?"

Cố Lăng quay đầu, một tấm poster tặng đồ chơi vô cùng đáng yêu cho trẻ con được dán trên cửa kính của một cửa hàng thức ăn nhanh, đồ chơi được tặng trong quý này là các loại máy bay nhỏ đủ kiểu dáng, ở giữa chính là một chiếc máy bay phản lực màu đỏ, bên cạnh còn có một chiếc máy bay trực thăng màu hồng nhạt cùng một chiếc máy bay cảnh sát sơn màu xanh trắng. Đội trưởng Cố cố gắng kìm xuống sự ngạc nhiên của mình, nghĩ thầm chắc là Kha Nhất Thần thích nhỉ?

Bất quá hắn nhớ rõ lúc trước Kha Nhất Thần vì một bộ octanauts 8 nhân vật, ước chừng đã gọi hơn 30 phần ăn. Cái này một quý....Đội trưởng Cố rất nhanh nhẩm tính một xíu, chắc cũng mười hai phần.

Thôi kệ, cố gắng ăn vậy.

Đội trưởng Cố âm thầm an ủi mình cố lên, sau đó cười một nụ cười thật tươi với Tả Thành: "Đi thôi, chúng ta cố lên."

Tâm trạng của đội trưởng Cố bây giờ như thể xem cái chết không đáng ba cân mỡ, bước vào cửa hàng thức ăn nhanh, đi tới bàn cơm hướng hai giờ so với chỗ vừa đứng, nói với cô gái thu ngân nhỏ: "Phần cơm trẻ em, năm mươi phần."

[Edited/ Đam mỹ] TÀI NGHỆ KHÔNG BẰNG AI (CƯỜNG CƯỜNG/ ĐOẢN THIÊN/ HE) - HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ