Chap 37

1.7K 115 3
                                    


-"Tối nay con cứ ở lại đây".

-"Chắc không được ạ, ba đang chờ con ở nhà".

-"Vậy sao? Được rồi, ngày mai ta sẽ đến nhà con để bàn về hôn sự của hai đứa".

Jennie và Jisoo nhìn nhau cười đùa, xem như đã qua được một ải rồi. Jisoo đưa nàng về nhà, trên đường đi cô không hề bỏ tay ra khỏi bàn tay nhỏ bé của nàng, điều đó khiến nàng cũng không tránh khỏi niềm vui. Jennie tựa sang vai cô: -"Soo, có phải em đang mơ không ?"

-"Không có đâu, tất cả đều là sự thật! Chúng ta sắp kết hôn rồi".

Jennie nhìn cô: -"Em có chuyện này muốn nói với Soo".

-"Em nói đi".

-"Em là boss của tổ chức mà ba em vừa giao quyền lại cho em. Nếu như sau này có xảy ra việc gì, mà chị và em yêu nhau để người khác biết, nếu như họ có thù với em không hại em mà hại chị thì làm sao? Em rất lo lắng".

Jisoo quay đầu, hôn nhẹ lên trán Jennie, nói bằng giọng nhẹ nhàng mà chắc chắn: -"Khiến em lo lắng rồi. Soo là ai chứ? Ai có thể làm hại được".

-"Soo không nhớ lúc trước chị từng bị Kang Seulgi làm hại sao?"

-" Vì Seulgi là bạn, Soo không thể làm hại họ".

-"Nhưng họ không nghĩ như Soo, nếu như lúc đó Soo xảy ra mệnh hệ gì thì làm sao?"

"Ngoan nào, chuyện đã qua rồi đừng nhắc nữa mà vợ ơi".

"......"

Jennie có chút bỡ ngỡ khi nghe Jisoo gọi như vậy. Nàng không thể trả lời được nữa, vì cảm xúc quá lâng lâng đến khó hiểu tim nàng đập nhanh chưa từng thấy.

-"Sao vậy vợ?"

-"Soo gọi em là Jennie hay Nini đi, đừng gọi em như vậy. Em nghe không quen cho lắm"

Jisoo cười trừ: -"Em đang ngại sao vợ?"

-"Em..."

-"Sát thủ ẩn danh, lạnh lùng tàn nhẫn một thời cũng biết ngại ngùng, thật hiếm có. Soo có phước phần lắm mới được thấy sự e ngại kia của em"

-"Hừ!"_Jennie quay mặt sang chỗ khác, có ai biết rằng nàng thực sự e ngại không.

Đi được một lúc cũng đến nhà Jennie, bước xuống xe nàng nhấn chuông nhưng không phải quản gia mở cửa mà là Kun. Nó đã nghe về chuyện nàng cướp hôn, điều đó khiến nó rất tức giận nhưng khôn khéo che dấu đi.

-"Ba đâu?"_Jennie hỏi ngay.

Kun vô tình nhìn thấy Jisoo, ánh mắt phẫn nộ nhìn Jisoo rồi nhìn lại nàng: -"Ba đang chờ chị bên trong, chị vào nhà đi".

Jennie nắm tay Jisoo: -"Đi thôi".

-"Cô ta không thể vào".

-"Chị biết em đang nghĩ gì? Lát chị sẽ nói chuyện riêng với em".

Jisoo chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bị nàng kéo vào bên trong, cô nhận ra một điều gì đó ở người con trai kia.

-"Ba, con về rồi"

Jennie vừa đặt chân vào nhà thì thấy ba nàng đang ngồi chờ nàng sẵn, gương mặt rất nghiêm trọng và đáng sợ. Chưa bao giờ Jennie thấy ông như vậy.

-"Con còn biết đường về nhà sao?"

-"Ba...ba..."_Jennie nhận ra ba nàng khó chịu rồi.

Jisoo nắm tay Jennie, xoa xoa cho nàng đỡ nghĩ nhiều rồi sinh ra sợ hãi: -"Chào bác trai, con là Kim Jisoo ".

-"Tôi biết!"

Kim Hunsuk ngước gương mặt lên, tay đưa ra: -"Mời ngồi".

-"Vâng".

-"Còn con thì đứng cho ba".

- "Bác đừng lạnh lùng với cô ấy, có gì bác cứ mắng con".

-"Tôi đang chuyện với con gái tôi. Còn cô việc đầu tiên tôi hỏi cô, cô và con gái tôi yêu nhau bao lâu rồi?"

-"Một thời gian rất ngắn ạ".

-"Vậy mà cô để con gái tôi đi cướp hôn?"

-"Đó là điều sai sót của con"

-"Yêu nhau không xác định được cả thời gian, vậy mà đã muốn tiến đến hôn nhân rồi sao?"

Jisoo ngồi khép nép, lưng thẳng đứng đáp lại: -"Con và cô ấy yêu nhau chân thành, dù thời gian rất ngắn nhưng đã đủ thể hiện tình cảm chân thành nhất. Đủ để trưởng thành để lấy nhau, cho nên con đến đây vừa muốn gặp bác, vừa muốn nói chuyện rõ với bác, con muốn lấy con gái bác"

-"Cô chắc chắn đã yêu nó thật lòng, hay sau khi lấy nó rồi bỏ rơi nó?"

-"Điều đó chắc chắn không xảy ra đâu thưa bác, con lấy danh nghĩa của con ta để thề với bác. Con sẽ yêu thương và bảo vệ che chở Jennie hết cuộc đời này".

-"Con không cần thề ta cũng đủ tin tưởng con rồi, nãy giờ chẳng qua là ta thử lòng con thôi"

-"Bác trai....như vậy là bác chấp nhận cho con và Jennie kết hôn sao?"

-"Đúng, ta nhận ra rất lâu rồi. Con gái ta yêu con mà nó không thể hiện ra thôi, có lẽ nó có điều đó khó khăn trong chuyện tình cảm, cho nên không nói ra. Nó cứng đầu nhưng mà ngày hôm nay nó dám đến cướp hôn, chứng tỏ nó yêu con đến nhường nào. Nó dám can đản đến tìm con, chưa bao giờ ta thấy nó làm như vậy với ai cả. Ta cũng muốn nói với con, đừng làm con gái ta tổn thương, nó tuy không thiếu tình cảm nhưng mà nó rất mong manh dù rằng bên ngoài nó mạnh mẽ đến đâu thì bên trong chỉ là lớp vỏ bọc, yếu đuối vô cùng".

Jennie đứng một bên mà rơi lệ thì ra ba không hề giận nàng mà ngược lại còn hiểu cho nàng, còn yêu thương nàng đến như vậy. Nếu nàng và Jisoo lấy nhau, Jennie thực sự không nỡ để ba cô đơn một mình.

-"Vâng ạ, con cảm ơn bác"

-"Ba, con không đồng ý cho chị kết hôn"

-"Kun, con làm sao lại phản đối?"

Jennie chen vào: -"Ba, Kun và con là chị em, con kế hôn tất nhiên nó sẽ buồn nên mới phản đối, lát nữa con sẽ nói chuyện với nó,cho nó hiểu".

-"Chị, chị xem em là con nít sao? Chị cũng biết tại sao em phản đối mà"

Jisoo đứng dậy: -"Này, từ lúc bước vào đây tôi cảm thấy nghi ngờ cậu, rốt cuộc cậu có gì với vợ tương lai của tôi?"

-"Có gì sao? Chị có cần em nói ra với cô ta không".

Jennie nhìn Kun gương mặt có phần khó chịu: -"Em nói ra người chịu thiệt là em, vả lại ban đầu chị cũng đã cảnh cáo em rồi. Tùy em,nếu em không nghe chị thì chị cũng hết cách".


_____
Vote cho tui mọi ng ơi🤩

Thời gian sẽ khiến em yêu tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ