Kiếm giơ lên, chém xuống, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa. À đó là do Tiêu Chiến tưởng tượng thế, chứ sự thật chỉ vẽ ra được vài lưỡi gió, đánh vào thân rắn chẳng khác nào gãi ngứa. Hệ thống vẻ mặt chết lặng, bao nhiêu cảm động ban nãy đều thu bằng sạch. Nó biết ngay không thể trông cậy vào ký chủ được mà, với tu vi thấp lè tè như vậy, cưỡi gió đạp mây còn chẳng thực hiện được huống chi là.
Mãng xà đuôi chuông thè lưỡi, như cười nhạo con mồi không biết tự lượng sức mình. Cái đuôi của nó thậm chí còn chẳng thèm rung lên, vì cảm thấy không cần thiết. Hấp thu hơi nước trong không khí, sau đó há miệng phun ra băng nhọn.
Tiêu Chiến điểm mũi chân bay về sau, vạt áo tung bay, mặt mày tuấn dật. Đột nhiên anh cười rộ lên, tươi mát như làn gió xuân, dưới ánh chiều tà càng thêm nổi bật. Mãng xà ngơ ngẩn nhìn, nó là ma thú, cũng có linh trí, thông minh không kém con người. Từ khi sinh ra đến nay, nó chưa từng gặp bất kỳ ai cười lên đẹp đến như vậy.
" Tiểu bằng hữu, ngươi hẳn nghe hiểu tiếng người đúng không?"
Mãng xà nheo mắt, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, cái đuôi vung vẩy theo tiết tấu đập qua đập lại trên mặt đất, coi như câu trả lời.
Tiêu Chiến vẻ mặt hiểu rõ, lừa gạt nói
" Chúng ta kết bạn được không? Sau này có gì giúp đỡ lẫn nhau"
Mãng xà khinh bỉ, thầm nghĩ người này đang nói mê sảng gì vậy. Không biết nó đang tu luyện cần bổ sung năng lượng để hóa hình hay sao. Nơi này nếu không phải có kết giới, nó đã sớm bò ra bên ngoài ăn thịt các loài vật khác rồi. Tất cả ma thú ở dưới Âm Cốc này, có con nào không phải ở trong bụng nó.
" Ầy, ngươi đừng hẹp hòi như thế, ta là thật tâm muốn làm bạn với ngươi. Ở đây một mình không thấy cô đơn sao? Giờ có thêm người nói chuyện cảm giác thế nào?"
Chẳng ra sao...
Mãng xà nghĩ, vẫn là nhanh chóng ăn vào bụng tốt hơn. Tiên khí cuồn cuộn thế này, đảm bảo chỉ cần sau một đêm tiêu hóa nó liền có thể hóa hình, đánh tan kết giới, tự do ra ngoài tung hoành.
Biết ma thú khó chơi, Tiêu Chiến cũng không muốn dông dài. Anh chợt nghĩ tới một cách đánh lạc hướng rất hiệu quả, trăm lần đều trúng.
" Xem kìa, trên trời có heo bay!"_ Tiêu Chiến đột nhiên hét lên, giơ kiếm chỉ về phía sau.
Đừng nói mãng xà, ngay cả hệ thống cũng bị lừa.
Tiêu Chiến ba chân bốn cẳng ôm lấy hệ thống phi thẳng ra ngoài, bỏ lại mãng xà tức giận lao ầm ầm vào kết giới.
Một người một hệ thống bay về hướng Tây, tốc độ còn nhanh hơn cả gió, chẳng mấy chốc về tới chân núi. Tiêu Chiến ôm ngực thở hồng hộc, bất bình hỏi hệ thống:
" Kiên Quả, ta từng đọc vô vàn tiểu thuyết, trong đó không thiếu truyện có hệ thống đi kèm. Nam chủ nữ chủ có hệ thống chẳng khác nào được buff bàn tay vàng, đánh đâu thắng đó, chưa kể lúc nguy nan hệ thống còn đứng ra khởi động hình thức bảo hộ. Vậy mà từ trước tới nay, đã hai lần gặp nguy hiểm tới tính mạng, vẫn không thấy ngươi làm gì vậy?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Ba đời ba kiếp một chữ tình
Hayran KurguThể loại: Đam mỹ, trọng sinh, huyền huyễn, HE Văn án: Cứ nghĩ báo ân là xong chuyện, nào ngờ day dứt tận ba đời