Chương 5: Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình

230 39 2
                                    

Rắn đen là bầy ma thú cấp thấp chưa khai mở linh trí, được điều khiển bởi Cự Mãng Hai Sừng. Thấy thiếu niên kiệt sức, bọn chúng nhịn không được tranh nhau lao tới, hận không thể cắn một ngụm hút cạn máu rồng.

Đúng vậy, thiếu niên chính là đứa con thứ chín của Đông Hải Long Vương, tên Uông Trác Thành. Sở dĩ lưu lạc tới vùng Thạch Hóa này là vì đuổi theo viên Long châu bị đánh cắp. Ỷ vào mình sinh ra đã có thiên phú trác tuyệt, tuổi còn nhỏ liền biết hô mưa gọi gió cho nên coi thường kẻ địch, tự khiến bản thân lâm vào khốn cảnh.

Chẳng lẽ ta phải chết tại nơi này...Uông Trác Thành lẩm bẩm.

Đột nhiên từ trên trời bay xuống một con chim. Con chim này có ba cái đầu, to gấp năm người trưởng thành cộng lại. Nó quét ngang một đường, hơn chục con rắn liền vào trong miệng, ăn đến vô cùng thỏa thích. Cự Mãng Hai Sừng bị phá vỡ chuyện tốt, phẫn nộ phun ra khói đen. Nó dù gì cũng là ma thú cấp cao hiếm có, thân hình mang vảy đầu mọc hai sừng. Chỉ cần ăn được thịt rồng liền có thể thoát xác rắn hóa thành long, tự do tự tại bay lượn trên không trung trở thành bá chủ của bầu trời.

Tiêu Chiến lấp ló sau tảng đá, ngênh đón gió thổi qua, vô cùng hứng thú quan sát trận chiến giữa hai giống loài kỳ phùng địch thủ. Nếu như linh thú dựa vào linh khí đất trời mà thành, thì ma thú lại ăn ma khí của Ma tộc mà sống.

Tam Đầu Điểu cùng Cự Mãng Hai Sừng lao vào nhau, bất phân thắng bại. Sương đen tuy nói có thể ăn mòn tất cả nhưng Tam Đầu Điểu dù gì cũng có Hỏa diễm, một hơi phun ra liền có thể hóa giải. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết lây, toàn bộ bầy rắn bị liên lụy tan thành nước cốt. Uông Trác Thành học thông minh, nhân cơ hội liền rời đi, không hề tham chiến.

" Đinh, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ cứu sống Cửu hoàng tử của Đông Hải Long Cung, thưởng cho 10000 điểm cùng một gốc Hồi sinh thảo"_ Kiên Quả phe phẩy đuôi, vui sướng thông báo.

" Thằng nhóc kia thế mà là Long hoàng tử"_Tiêu Chiến lẩm bẩm_ " Mới bé tý đã lợi hại như vậy"

" Người ta dù bé cũng hơn tám nghìn tuổi rồi"

Tiêu Chiến sặc nước bọt:

" Cùng là tiên sao ta hóa hình lại là người trưởng thành, mà tên kia nhiều tuổi hơn ta lại mang hình hài của trẻ con, chẳng lẽ ta bị bệnh lão hóa sớm"

Hệ thống trợn mắt

" Làm ơn đi ký chủ, ngài cũng hơn một vạn tuổi rồi đó, có còn bé nữa đâu"

" Lúc trước là ai nói với ta thân xác này mới sinh ra không lâu"_ Tiêu Chiến chống nạnh hỏi.

Hệ thống chột dạ, cúi đầu nhận sai.

" Xin lỗi ký chủ, lúc đó câu chuyện về gia tộc thỏ ngọc dài quá cho nên Kiên Quả mới lược bớt đi dẫn tới truyền đạt thông tin sai lầm. Thân xác mà ký chủ xuyên vào đúng là hơn vạn năm chưa hóa hình được, thần hồn không đầy đủ cho nên linh trí thấp kém không khác gì trẻ sơ sinh"

" Thôi bỏ đi"_ Tiêu Chiến phẩy tay, tiếp tục quan sát trận đấu.

Tam Đầu Điểu đang trên đà chiến thắng, mổ cho Cự Mãng Hai Sừng da tróc thịt bong. Không để cho đối phương phản kháng, móng vuốt sắc bén chụp xuống như lưỡi câu móc vào thân rắn moi lấy tim ra rồi nuốt chửng. Cự Mãng lăn lộn lộn trên mặt đất, rít gào vài tiếng liền tắt thở, thân thể to mọng hóa thành tro bụi bay đi.

[Bác Chiến] Ba đời ba kiếp một chữ tìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ