Chương 6 - H

629 28 10
                                    

(Tác giả tách đoạn H thành 1 phần riêng ở cuối)

Cổ áo Hứa Ngụy Châu có chút rộng mở, sợi dây chuyền trên xương quai xanh của cậu phá lệ đẹp mắt, Hoàng Cảnh Du nhẹ nhàng dùng răng ngậm sợi dây chuyền, lại buông ra, nhẹ nhàng liếm láp xương quai xanh Hứa Ngụy Châu.

Hứa Ngụy Châu cảm thấy ngứa, cười vài tiếng, tay Hoàng Cảnh Du một bên cởi nút áo Hứa Ngụy Châu, một bên nâng khuôn mặt của cậu, yêu quý vuốt ve.

"Anh không chờ đến tối được, làm sao bây giờ?"

Hoàng Cảnh Du chuyển qua bên tai của cậu, nhẹ nhàng nói bên lỗ tai, Hứa Ngụy Châu cả người như bị hỏa thiêu.

Thời điểm hai người ý loạn tình mê, Hoàng Càng Từ cùng Hứa Chí Minh chạy từ nơi hành lang khác tới.

"Hai đứa chạy đến đây làm gì?"

Hứa Chí Minh nhìn thấy con của mình ngồi trên người Hoàng Cảnh Du, có chút xấu hổ, Hoàng Càng Từ không ngờ tình cảm của bọn họ sâu đậm như vậy, làm dịu bầu không khí nói, "Quay về trước, tất cả mọi người đang tìm các con mời rượu."

Hứa Ngụy Châu lưu luyến không rời, xuống khỏi người Hoàng Cảnh Du, bản thân vội vã muốn đi, lại bị Hoàng Cảnh Du cầm tay.

Hoàng Cảnh Du hối hận vì không dụng tâm chọn nhẫn, chiếc nhẫn này cực kỳ phổ thông, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đeo lên tay Hứa Ngụy Châu.

"Lúc kết hôn sẽ dẫn em đi mua."

Anh lặng lẽ nói bên tai Hứa Ngụy Châu, Hứa Ngụy Châu thế nhưng không quá để ý, "Không quan trọng, là anh cho em là được."

Yến hội huyên náo tan cuộc, Hoàng Cảnh Du đưa Hứa Ngụy Châu về nhà của anh.

Hứa Ngụy Châu ngồi ở vị trí kế bên tài xế nhìn anh, Hoàng Cảnh Du chuyên chú lái xe, trong lòng Hứa Ngụy Châu khẩn trương không hiểu nổi.

Tiếp theo, mình sẽ bị tiêu ký.

Trên người mình liền mang theo hương vị của anh.

Về sau người khác nhìn thấy mình liền biết cậu là người của ai.

Alpha của cậu, lão công của cậu, là người cậu thích.

Về sau mỗi sáng sớm tỉnh lại đều có thể trông thấy anh.

Ban đêm cùng nhau chìm vào giấc ngủ.

Bọn họ sẽ có đứa con của mình.

Cậu nhìn sao sáng vụn vặt trên trời ngoài cửa sổ xe.

Không ngừng nghĩ đến tương lai của bọn họ.

Dung hợp hương vị bạc hà tuyết tùng cùng hoa diên vĩ, Hứa Ngụy Châu cảm giác mình được chậm rãi lấp đầy.

Tiêu ký kỳ thực có chút đau, khoảnh khắc anh cắn nát tuyến thể của cậu, Hứa Ngụy Châu đau chảy nước mắt, còn nhớ rõ anh hôn lên mắt của cậu, hôn lên nước mắt rơi xuống.

Anh thật ôn nhu.
Nhưng lại rất bá đạo.

Tin tức tố bá đạo liên tục không ngừng xông vào cơ thể cậu, Hứa Ngụy Châu cả người đều run rẩy, không quên được cảm giác một loại hương vị khác xâm nhập thân thể.

[Edit/Hoàn][Du Châu] MoonshadowsWhere stories live. Discover now