Chương 7: Hôn sự

7.6K 237 20
                                    

Qua mấy ngày, có bà mối tới cửa.

Niệm Đệ cùng Nguyện Đệ ngốc ở trong phòng, mãi đến khi lão Tôn ở trong sân gọi lớn: “Nguyện Đệ ra đây, ra đây!”

Đây là muốn nhìn cô ta, muốn “gả” cô ta cho người.

Cả người Nguyện Đệ run lên.

Niệm Đệ lướt qua cô ta, đẩy cửa đi ra ngoài, lại khép chặt cửa lại.

“Mày ra làm gì?” Lão Tôn không quá vui vẻ.

Vốn dĩ ông ta hận nhất chính là Niệm Đệ này, hiện giờ đã thành gái lỡ thì, cũng không thể gả được ra ngoài. Bây giờ tốt rồi, Diệu Tổ nguyện ý muốn nó, lại ra ngoài rêu rao, làm chậm trễ hôn sự của em gái nó.

Thật đúng là nuôi phí tiền!

Niệm Đệ rót nước cho bà mối, người trong thôn đều uống bồ công anh, phơi khô ngâm nước nóng, giúp thanh nhiệt trừ hỏa. Cô nghĩ, chính mình phải giúp Nguyện Đệ, để cho nó có thể trốn lần này, miễn con bé bị răng nanh của bà mối nhai nát.

Bà mối tầm bốn mươi năm mươi tuổi, miệng đầy răng vàng, trên tay mang nhẫn vàng, nhan sắc nhìn phát sợ.

Bà ta đánh giá Niệm Đệ, nhìn ngực cô, nhìn mông cô, khen ngơi: “Dễ sinh đẻ, có phúc khí.”

Niệm Đệ cúi đầu, đuôi lông mày cũng bất động. Cô sớm đã quen với loại ánh mắt cùng lời bình phẩm giống như nhìn hàng hóa này.

“Nghe nói Niệm Đệ nhà ông theo tên tiểu tử trong nhà kia sao?” Bà mối tươi cười cổ quái, “Không trách được, tôi nói với Niệm Đệ nhà ông nhiều mối hôn sự như vậy đều không thành, hóa ra trong lòng lão Tôn ông đã sớm tính toán rồi, lập tức bỏ được hai số tiền. Hai chị em cùng ngủ trong một ổ chăn lớn, thật đúng là được việc.”

Lão Tôn khạc một bãi đờm lên trên mặt đất: “Đừng nói nó, nói Nguyện Đệ đi. Nhà này có thành tâm không?”

Bà mối nhe răng cười: “Thành tâm, người ta nguyện ý cấp lễ hỏi ba vạn, không  thiếu một xu.”

Lão Tôn vội la lên: “Lần trước không phải cấp Niệm Đệ sáu vạn sáu sao?”

“Này, ông cũng nói là Niệm Đệ, chuyện tốt lần trước đó có thể tùy tiện đến sao? Tam tiểu tử của Triệu gia từng đi tòng quân, tuấn tú lịch sự, ánh mắt lại cao, nếu không phải thiếu mất một bàn tay thì người ta cũng không muốn tìm người ở trong thôn đâu. Nhìn cả thôn liền nhìn trúng Niệm Đệ nhà ông, Triệu gia mới nguyện ý ra lễ hỏi lớn như vậy.” Bà mối tấm tắc nói.

“Lại nói tiếp, Nguyện Đệ nhà ông lớn lên cũng không ra sao, không ngực không mông, một đầu tóc vàng, còn không biết có thể sinh con trai hay không, người ta nguyện ý cấp ra ba vạn đã là không tồi.”

Lão Tôn vội vàng nói: “Nguyện Đệ nhà tôi cũng không kém, hiện tại bộ dáng nó đã thay đổi rồi, mông lớn, chắc chắn dễ sinh đẻ, mau mau kêu Nguyện Đệ ra đây để cho đại nương nhìn.”

Niệm Đệ nghĩ đến Nguyện Đệ mâu thuẫn cùng sợ hãi cũng không đi gọi.

Lão Tôn đứng lên muốn đá cô, Niệm Đệ cũng không trốn tránh.

(EDIT - HOÀN)CĂN NHI - TIỂU THANH ĐIỂMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ