PN3: Núi mù sương

7.2K 279 22
                                    

Trong núi sương mù bay.

Giống mây từ trên trời rơi xuống, chảy tới trong viện.

Một năm này ngày mười lăm tháng tám không thấy ánh trăng.

Diệu Tổ tắm nước lạnh xong, ngồi ở trong viện, Hi Đệ trong phòng đang gào to, Lãnh Đệ cùng Nguyện Đệ lẩm nhẩm lầm nhầm mà nói chuyện.

Hắn không nghe được tiếng của Niệm Đệ, lại có thể nghe thấy tiếng ngáy của lão Tôn. Ông ta uống say ngủ rồi, sẽ không dễ dàng tỉnh lại.

Diệu Tổ vẫn ngồi như vậy, sương mù ướt lạnh, trên lông mày đọng lại bọt nước.

Cửa mở ra, Niệm Đệ đi tới.

Bước chân của cô thực nhẹ, kẹt cửa ở sau lưng cô, lộ ra một chút ánh sáng màu vàng lay động.

Các cô trộm thắp đèn.

Diệu Tổ cách sương mù nhìn thấy bóng người cô đi tới. Eo nhỏ mông cong, ngực phồng lên.

Giống cái hồ lô.

Cô đi đến trước mặt hắn, chắn ánh sáng, bộ mặt tối tăm lại rõ ràng. Mặt mày cô nhu hòa, ở giữa sương mù trôi nổi tựa như hòa tan thành mùi hương thơm ngào ngạt.

Lượn lờ mở rộng thân thể, đem hắn hợp đi vào.

Hắn ngửi một hơi thật sâu, trong đầu óc hiện ra, là mùi hoa quế.

Ánh mắt rơi xuống bộ ngực run rẩy kia, hắn nhìn đến trên vạt áo cô có một bông hoa quế nhỏ.

“Diệu Tổ.” Niệm Đệ gọi hắn một tiếng, thanh âm vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng.

Lỗ tai hắn ẩm ướt giống như bị vuốt ve qua.

Không nói chuyện, hắn ngẩng đầu nhìn cô.

Cô đi đến trước người hắn, cong lưng nhìn hắn, vươn tay, chỉ vuốt từ dưới lên trên, lau đi giọt nước đọng ở trên mi mắt hắn.

Lông  mày bị kích thích hơi hơi phát ngứa, cô gần trong gang tấc, vô cùng ấm áp.

Giọt nước kia dính ở ngón tay cô, hóa thành một mảnh ướt át.

Hầu kết Diệu Tổ giật giật. Có chút khát.

Niệm Đệ cười với hắn: “Có lạnh không? Vào nhà đi, trong phòng có đèn.”

Diệu Tổ đi vào cùng cô.

“Em biết mà, chỉ có tứ tỷ mới có thể kêu anh đi vào!” Hi Đệ nói, “Làm bộ dáng kia làm gì, chê bọn em phiền sao?”

Diệu Tổ đến nhìn cũng không liếc mắt nhìn con bé một cái.

Giường lớn ngủ chung năm thiếu nam thiếu nữ, thực sự chen chúc. Diệu Tổ ngồi nằm vào góc tường độc thuộc về hắn kia, nằm đối mặt với tường.

“Mệt sao?” Vị trí của Niệm Đệ là ở bên cạnh hắn.

Diệu Tổ nằm nghiêng, trợn tròn mắt, nhìn mặt tường thô ráp. Cô ngồi vào mép giường, cúi người đi nhìn hắn.

Ánh đèn từ phía sau cô chiếu lại, trên đầu tường có bóng dáng của cô, giống như yêu ma quỷ quái tiếp cận, đem hắn kiềm lại dưới thân. Ngọn đèn dầu lay động, hắn nhìn chằm chằm bóng dáng cô, chỗ bên tai cô nhếch lên mấy sợi tóc xù xù.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 14, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

(EDIT - HOÀN)CĂN NHI - TIỂU THANH ĐIỂMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ