Chương 21

215 21 3
                                    

Một buổi sáng tinh mơ, khi vẫn còn ở trên tầng mây thì tự nhiên tôi có cảm giác ai đó chọc lét mình, mở mắt dậy thì tôi biết đó là cô.
-"Nào dậy đi, dáng rồi đó. Con gái con lứa gì đâu mà ngủ say như chết vậy nè."

-"Mới có 7 giờ sáng thôi mà cô. Cho em ngủ tiếp đi mà~"

-"Tập thói quen dậy sớm đi. Nào đừng ngủ nữa dậy đi, ngoan."

-"Hừm, không dậy. Chừng nào cô bobo em thì em sẽ dậy."

-"Bobo là gì? Có ăn được không?"- Cô trả lời bằng giọng ngây thơ, tôi cũng không nghĩ rằng cô không biết bobo là gì luôn á.

-"Là hôn đó cô. Cô hôn vào má em đi."- Tôi chìa cái mặt mình ra.

-"Lớn rồi, em đừng làm mấy cái trò như vậy."

-"Thôi, em không dậy nữa."

Nói rồi tôi vùi mình vào chăn và giả vở ngủ tiếp. Ai ngờ đâu cô kéo cái mềm ra và hôn nhẹ vào má tôi.

-"Rồi đó, em chịu chưa? Giờ dậy đi."

-"Chịu rồi nè. Em nghe lời cô đây~"

Cuối cùng tôi cũng chịu rời khỏi cái giường này và đi vệ sinh cá nhân.

Đã 2 ngày trôi qua nhưng tôi vẫn chưa nắm được tin tức gì từ hai người kia. Mặc dù vẫn chưa biết được gì nhưng tôi vẫn lo sợ rằng bọn họ sẽ dùng âm mưu làm nguy hiểm đến cô.

Tôi không thấy Vũ Kỳ ở trong phòng nên tôi chắc Vũ Kỳ đã đi ra ngoài từ sáng sớm nhưng lạ thay bây giờ đến gần trưa rồi cậu ấy vẫn chưa về.

Khoảng 10 phút sau, tự nhiên điện thoại tôi có một cuộc gọi từ một số rất lạ, tôi đoán là bọn chúng gọi. Tôi chần chừ bắt máy, nhưng tôi nghe tiếng la hét trong đó rất quen, tôi nghe kĩ hơn thì mới biết đó là tiếng của Vũ Kỳ. Bỗng có một tiếng nói vang trong điện thoại:
-"Mày còn nhớ tao là ai không?"

-"Không."- Tôi thật sự không nhớ giọng nói này của ai.

-"Mới đây sao lại quên nhanh thế. Để tao nói lại, tao là Tư Đồ Thiên là chồng sắp cưới của Tuệ Trân."

-"Có cần phải nhấn mạnh vậy không? Mà mày đang bắt Vũ Kỳ phải không? Thả cậu ta ra mau, đồ khốn!"

-"Ngu gì tao thả. Thả rồi lấy gì để uy hiếp mày?"

-"Có gì thì nhắm đến tao. Đừng lôi người thân tao ra đây!"

-"Được. Là mày nói đó, tao sẽ đưa cho mày địa chỉ nơi tao giữ nó và điều kiện là mày phải đi một mình, không được báo cảnh sát. Nếu không thì đừng trách tao."

-"Tao sẽ đến. Nhưng đừng đụng tới bạn tao nghe chưa?"

-"Nói rồi thì đi lẹ đi má. Không tao đổi ý bây giờ."

-"Ủa mà địa chỉ đâu mà tao tới? Mày không đưa mà đòi tao tới à?"

-"Ừ tao quên. Khu nhà hoang cách khoảng 1 cây số ngay chỗ mày giam thằng Vũ Trạch đó."

-"Nó là đồng bọn mày mà mày để yên cho tao giữ luôn à. Tình đồng đội tốt ghê."

-"Đi lẹ đi! Mày chọc tao điên rồi đó."

"Kiếp Phong Trần" - [Soojin x Shuhua]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ