Hiên Tường (2)

919 49 3
                                    

năm sau.

Thời gian 3 năm trôi qua vô cùng mau, anh và cậu hiện tại đã không còn liên lạc với nhau, từ lúc cậu đi anh cũng không còn đánh nhau, lo học hơn mà cũng trầm tính lạnh lùng hơn rất nhiều.

Còn cậu 3 năm sống ở Canada cậu cũng không hề vui vẻ gì, cũng không kết giao bạn bè gì nhiều, cuộc sống của cậu chủ có đi học rồi về nhà đi thư viện siêu thị mua đồ rồi lại về nhà, cậu không hề đi đâu ngoài trường học, thư viện và siêu thị và ở nhà5

Hôm nay là ngày cậu về nước, về lại ngôi nhà mà 3 năm trước mình đã rời đi, ngồi trên máy bay mà cậu đã suy nghĩ rất nhiều, không biết 3 năm anh trai cậu thế nào, rồi còn nhiều thứ khác cứ vây quanh lấy cậu.

08:00 sáng tại sân bay Trùng Khánh.

Có một cậu bé là sinh viên năm 3 mà cứ như là học sinh cấp 3 vậy, dáng người nhỏ nhắn kèm với đôi mắt 3 mí rất đẹp, mái tóc đen óng mượt được chải ngọn ngàn lộ ra khuân mặt rất thanh tú, chẳng khác gì con gái.

"Nhị thiếu gia."

"Quản gia Trần."

"Nhị thiếu gia, lão gia kêu tôi đến đón cậu."

"Ừm đi thôi."

Về tới nhà cậu bước xuống xe, mọi thư vẫn như cũ không có gì khác so với 3 năm trước, đồ đạc trong nhà vẫn y như cũ.

"Nhị thiếu gia tôi đưa hành lý của cậu lên phòng, phòng của cậu vẫn như cũ."

"Ừm, ấy mà anh trai tôi đâu."

"Đại thiếu gia đi học vẫn chưa về, chắc là sắp về rồi đó."

Nói rồi quản gia Trần đem hành lý cậu lên phòng, ông vừa đi thì anh vừa về.

"Quản gia Trần hôm nay chúng ta ăn gì."

"Ca anh về rồi à."

"Sao mày không đi luôn đi, về đây chi nữa."

"Ca anh làm sao vậy, em về anh không vui sao."

"Tất nhiên là không rồi."

"Vậy em xin phép lên phòng trước."

Cậu xoay người đi lên phòng, anh bực nhọc cũng bỏ lên phòng luôn, Trần quản gia thấy vậy cũng lắc đầu với đại thiếu gia nhà mình, bản thân rõ ràng rất yêu thương em trai mình mà cứ nói mấy câu đều khiến cho cậu ấy buồn.

Tới giờ ăn tối cũng không thấy cậu xuống, anh bực mình bảo quản gia Trần lên gọi cậu, mà quản gia Trần lại bảo có lên gọi rồi mà cậu không trả lời, ông cũng không dám vào phòng của cậu.

Anh nghe vậy liền dậy đi lên gõ cửa phòng cậu, nhưng không thấy cậu trả lời liền trực tiếp mở của đi vào.

"Này giờ vẫn còn ngủ không dậy ăn cơm sao."

"Hạo Tường , Tường Nhi, Tường Nhi em bị làm sao vậy, sốt rồi."

"Ca ơi"

"Anh đây em sao rồi."

"Em mệt quá."

" quản gia Trần."

"Đại thiếu gia."

Đoản T.N.T (All Tường)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ