26.

8.6K 427 55
                                    

Đia điểm du lịch Đảo Cổ Lãng Tự.

Tiêu Chiến mang một chiếc tạp dề màu trắng đứng cùng đầu bếp nổi tiếng của cửa hàng ăn mà bốn người vừa mới vào, anh muốn học một chút về món ăn nổi tiếng ở đây đầu bếp cũng rất thân thiện chỉ bảo.

Trần Vũ và Cố Nguỵ đang thảo luận với nhau là ăn xong sẽ đi đâu tiếp, còn Vương Nhất Bác đang dán mắt vào người Tiêu Chiến, anh dịch một cái là mắt cậu cũng dịch theo, sau đó còn âm thầm tính toán sẽ mua một chiếc tạp dề cho Tiêu Chiến mặc buổi tối.

Trần Vũ liếc qua Vương Nhất Bác rồi gọi cậu, ''Này nhóc con, tý qua...''.

Nhưng anh chưa nói xong, Vương Nhất Bác liền tức giận cắt lời, ''Còn bảo tôi nhóc con nữa là đấm nhau đấy''.

Cố Nguỵ liền đá chân Trần Vũ một cái, lập tức Trần sir cười thân thiện hỏi lại.

''Tý ra bãi biển không?''.

Vương Nhất Bác gật đầu rồi bày ra bộ dáng không muốn tiếp chuyện nữa, cậu lấy điện thoại chụp ảnh Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến học xong vui vẻ cởi tạp dề rồi đi lại bàn ăn ba người đang ngồi, trán anh lấm tấm mồ hôi, Cố Nguỵ thấy vậy muốn đưa tay lên vuốt tóc mai trên trán Tiêu Chiến, lập tức Vương Nhất Bác liền trừng mắt rồi kéo Tiêu Chiến ngồi xuống bên cạnh cậu.

Trần Vũ Cố Nguỵ đồng suy nghĩ xem có nên phối hợp đá cậu một cái.

Vương Nhất Bác đem người ngồi một bên cậu, nhưng tay vẫn đặt trên eo anh thiếu điều muốn ôm Tiêu Chiến ngồi trên đùi cậu.

Tiêu Chiến lại đang vui vẻ chỉ công thức nấu ăn cho Cố Nguỵ, anh cảm thấy eo hơi nhột thế là đẩy Vương Nhất Bác ra. Còn xịch ghế cách cậu một khoảng.

Vương Nhất Bác tâm tình phút chốc xấu đi.

Tiêu Chiến nói xong, quay sang gọi cậu, ''Nhất Bác à".

"Bảo bảo gọi em?". Vương Nhất Bác ôn nhu trả lời, khuôn mặt cũng quay ngắt 180 độ.

Trần Vũ và Cố Nguỵ nghe Vương Nhất Bác trả lời mà mém sặc.

Từ ngày Tiêu Chiến tỏ lòng với cậu tới nay, cách cậu nói chuyện với anh cũng đã thay đổi. Chân chính sủng anh lên trời.

Trần sir rất ngạc nhiên, Vương Nhất Bác chỉ cần quay ngắt sang Tiêu Chiến là tự dưng thay đổi tính nết.

Vậy nên lúc đang đi dạo bãi biển, Trần Vũ có ngỏ ý muốn nói chuyện riêng với Vương Nhất Bác, nhưng vừa thúc vai cậu cái, Vương Nhất Bác đã cáu kỉnh.

"Mắc gì đụng tôi, muốn đấm nhau hả?".

Trần Vũ cố nhịn.

"Tôi muốn nói chuyện riêng với cậu về Tiêu Chiến, rất nghiêm túc". Trần Vũ nhấn mạnh từng chữ, ba câu cuối biểu thị rất quan trọng.

Vương Nhất Bác nghe vậy cau mày nhìn anh, sau đó vẫn đồng ý nói chuyện riêng với Trần Vũ.

Tiêu Chiến nhìn hai người tách ra chổ khác liền muốn chạy lại nhưng lập tức bị Cố Nguỵ kéo lại.

[Bác Chiến]-Tiền Duyên - HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ