"Tôi nguyện làm tên bạn trai đi xách đồ giúp em." Đây không phải là lời nói đùa cợt có thể dễ dàng nói ra.
Kim Seok Jin anh có thể thấy câu nói đó bình thường, nhưng đối với Da Jin thì như một đòn tấn công trực diện vào trái tim bé nhỏ vậy, vốn dĩ da mặt cô mỏng lắm, lực sát thương thế này chịu không nổi. Cô lấy tay ôm mặt đỏ như trái gấc, lắc lắc đầu ngúng nguẩy vì ngại trông đáng yêu vô cùng khiến Seok Jin không nhịn được mà bật cười thành tiếng : "Trêu em một chút thôi".Anh mang đồ giúp cô lên nhà, chờ cô khoá cửa lại mới yên tâm về căn hộ của mình. Trước khi đi còn không quên chào tạm biệt rồi cố nhìn theo bóng dáng nhỏ bé kia từng chút một như thể lần gặp cuối vậy. Hôm nay vì có Da Jin nên tâm trạng anh tốt hơn hẳn, cứ huýt sáo líu lo làm mọi người khu chung cư không khỏi ngạc nhiên, giáo sư điềm đạm của họ có phải uống nhầm thuốc rồi hay không ?
Trong căn phòng thoang thoảng mùi lavender, một góc làm việc gọn gàng ngăn nắp, Seok Jin đang loay hoay tìm tài liệu để làm việc. Bỗng thấy có tiếng chuông cửa, anh đành phải bỏ dở việc ra xem:
"Tới đây tới đây... À chào bác?"
"Chào cậu Kim Seok Jin, tôi là quản lí chung cư".
"Vâng? Một tháng trước cháu đã gặp bác rồi. Không biết hôm nay bác tìm cháu có việc gì thế ạ ?"
"Chuyện là thế này, chủ sở hữu căn hộ trước đây chuyển đi cũng đã lâu rồi, nhưng lỗi này cũng tại tôi sơ xuất không để ý quá nhiều, khi làm thủ tục sang tên cho cậu mới nhận ra có một số giấy tờ nhỏ thôi, cần chủ cũ ký nhượng. Sắp tới có buổi kiểm tra hành chính để điều tra dân số, do càng ngày càng nhiều người di chuyển bất hợp pháp nên cán bộ các tỉnh sẽ làm chặt chẽ vấn đề dân sinh, nếu không có giấy chứng nhận đóng dấu thì sẽ rất rắc rối và phiền hà. Thật ra tôi đã liên lạc lại với họ rồi, chỉ sợ không kịp. Mà kiểm tra giấy tờ và thủ tục pháp lý không đầy đủ thì tôi thật sự không biết phải chịu phạt thế nào, hơn nữa cũng sẽ ảnh hưởng đến cậu".
"Vậy chuyện này bác nghĩ đến phương án xử lý ra sao ạ?"
"À, là thế này. Phía bên nhà chủ cũ có hẹn tuần sau mới trở về nước nên..." Bác quản lý nhìn Seok Jin bằng ánh mắt áy náy, thở dài nói tiếp: "Cậu có thể chuyển ra ngoài ở một thời gian được không? Coi như giúp tôi nhé? Thật ngại quá, chi phí ở bên ngoài tôi sẽ chịu. Xin hãy giúp tôi, nếu không tôi thật sự sẽ mất quyền kinh doanh."
Thoạt nhìn quản lý chung cư ăn mặc sang trọng, với hiểu biết của anh có thể đoán ông ấy điều kiện cũng khá giả, nhưng có được công việc này cũng không phải dễ, mà Seok Jin lại không thể từ chối bất cứ lời cầu giúp đỡ nào, anh gật đầu đồng ý ngay: "Được rồi, bác cứ về nhà đi và cháu sẽ thu xếp giúp bác. Nhưng cháu hy vọng về sau sẽ không có chuyện gì liên quan đến giấy tờ như thế này xảy ra một lần nữa nhé ạ."

BẠN ĐANG ĐỌC
| Jin&girl | LATE
Fanfiction"Tôi yêu em, yêu đến thấp thỏm. Nếu một ngày bí mật ấy bại lộ, liệu em còn hy vọng có thể nhìn thấy gương mặt tôi nữa không?" Author: YiJang, JW_wisteria Start: 10/5/2019 Tình trạng: đang hoàn thành. Không chuyển ver, không edit, không mang đi linh...