Chương 33 : Đại hôn (Hoàn)

3K 260 21
                                    

Đại hôn của Hoàng đế Đại Thanh, thực sự khiến cho người ta phải mở to mắt mà nhìn, sợ rằng cả đời cũng không bao giờ được chứng kiến qua sự kiện tráng lệ vô ngần như vậy lần nào nữa.

Đoàn người hộ tống sính lễ đến trước cửa Tiêu phủ, khiến cho trên dưới Tiêu phủ đều kinh hỉ, vì người dẫn đầu chính là đại tướng quân Tiêu Tử Đằng. Tiêu Yếm Ly vui đến rơi lệ báo cho Tiêu Chiến thì chỉ nhận lại một nụ cười nhẹ, y đã sớm biết nhị huynh ở chỗ Vương Nhất Bác. Hắn sợ Tiêu Chiến lo lắng nên ngay khi gặp lại đã nói cho y biết Bắc Quốc đánh trận không bao giờ giết tướng, chỉ bắt về giam, Bạch Vĩ Thành tiếc nuối nhất chính là uổng phí nhân tài.

Tiêu Yếm Ly nghe giải thích, hảo cảm với thông gia lại tăng thêm ngàn bậc, mang theo gương mặt phấn chấn ra đón tiếp.

Hoa rải ngập đường, pháo nổ rầm rộ, lễ đón dâu còn rực rỡ vui vẻ hơn ngày tết đến xuân về. Vương Nhất Bác cưỡi hắc mã dẫn đầu đoàn đón dâu, thân mặc hồng y bằng gấm, phong thần tuấn lãng, tiêu sái trầm ổn, khiến cho ngàn vạn thiếu nữ bên đường ôm tim nhìn theo đầy ngưỡng mộ.

Sính lễ đã đưa tới ngập sân lớn Tiêu phủ, vàng bạc châu báu, trân châu dị bảo, kiếm đao cung thương trong thiên hạ, không thiếu thứ gì.

Tiêu phu nhân mỉm cười hài lòng, trong mắt ánh lên một tia thách thức nhìn chàng rể của mình đi vào từ cửa lớn. Nhận từ Vương Nhất Bác một cái hành lễ, Tiêu phu nhân khoát tay:

- Được rồi, muốn cưới con ta không khó, để xem Hoàng đế có bản lĩnh gì.

Tiêu phu nhân chính là coi nhi tử út của mình như báu vật, sau hôn sự quá sức thất bại trước của Tiêu Chiến thì không khỏi cảnh giác, cho dù y có giải thích năn nỉ đến ráo cả nước miếng cũng không chút mềm lòng, quả quyết phải tự tay chứng thực xem tình cảm của Vương Nhất Bác đối với Tiêu Chiến có đủ lớn không.

Vương Nhất Bác đưa mắt nhìn, từ cửa lớn vào đến nơi Tiêu Chiến đang đứng trên Tiêu đài không quá xa nhưng được bố trí tầng tầng lớp người đứng của cả Tiêu phủ lẫn Bách Kiếm, người nào người nấy vũ trang đầy đủ, mặt mày phấn chấn chờ đợi.

Khẽ nở một nụ cười, hắc kiếm múa lên không trung, đánh bật từng người từng người, cuối hàng là hai người mạnh nhất Tiêu Tử Đằng cùng Tiêu Uy Long, nhưng Tiêu Tử Đằng đương nhiên nể trọng Vương Nhất Bác, đao vung lên chỉ dùng có ba phần sức, còn Tiêu Uy Long thương tam đệ, không nỡ làm khó đệ phu, đường thương múa ra chỉ mang tính chất minh họa, khiến Tiêu phu nhân chỉ biết cười trừ.

Tiêu Chiến mặc hồng y đứng trên tầng cao nhất của Tiêu phủ, quay lưng ra phía ngoài, tim đập loạn nhịp vì hồi hộp. Tiếng bước chân vững chãi vang lên sau lưng, y ngay lập tức quay lại, trên môi rực rỡ một nụ cười:

- Nhất Bác.

Vương Nhất Bác rảo bước tới ôm lấy Tiêu Chiến, toàn thân tỏa ra một cỗ hạnh phúc ngập tràn. Tiêu phu nhân cùng các huynh đệ của Tiêu Chiến đi tới, ai cũng cười vui như hội, vỗ tay chúc phúc cho đôi trẻ.

Nhưng vui còn chưa được mấy khắc, Tiêu phu nhân đã hắng giọng:

- Vẫn còn một thử thách nữa.

(Bác - Chiến) Nhất kiến chung tình - Vạn dặm đào hoa [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ