Quyết Định và Cái ChếtTim của Hermione đập nhanh đến nỗi cô có thể chết vì vỡ mạch máu, đấy không phải là vì tình yêu mà là vì lo lắng và hồi hộp bởi cô có thể thấy được lấp ló cây đũa của Draco đang chĩa thẳng vào thầy Dumbledore, nhưng không có sự dứt khoát ở đây. Nó đang run rẩy, đấu tranh và sợ hãi vì nó không đến đây một mình, và những kẻ ngoài kia đang chờ nó thất bại.
"Đừng... Đừng có cười với tôi như thế!" cái giọng muốn vỡ ra của nó vang lên, Hermione giờ không chỉ thấy hồi hộp mà cô còn thấy đau lòng. Dù nó là một Tử Thần Thực Tử nhưng tình yêu của cô với nó vẫn như cũ.
"Vậy trò tìm ta có việc gì không? Trò muốn ngắm sao băng cùng ta chứ?" cụ mỉm cười với nó, một nụ cười thân thiện khiến nó không lỡ kết liễu cụ. Chỉ với một nụ cười đã làm nó cảm thấy như mình cần quay đầu lại và từ bỏ.
"Ta biết trò không xấu xa như thế Draco, hạ đũa xuống đi" cụ nhẹ nhàng thuyết phục nó để nó không tự biến chính mình thành một kẻ sát nhân. Ông vẫn rất bình tĩnh xử lí mọi việc và không hề sợ hãi hay phòng thủ ngay cả khi có một tên Tử Thần Thực Tử đang chĩa đũa vào ông.
"Không! Ông không biết gì về tôi hết! Ông không hiểu hả Dumbledore? Nếu tôi không giết ông thì chúng sẽ giết tôi! Tôi là KẺ ĐƯỢC CHỌN" nó hét lên đầy tuyệt vọng nhưng vẫn không dám giết ông, đơn giản là nó chỉ không có kuwja chọn nào. Nó không muốn chết nhưng nó cũng không muốn giết người.
"Bỏ đũa xuống đi Draco-" Cụ đang thuyết phục nó thì tiếng giày cao gót lộp cộp vang lên, bàng hoàng thay đó là Bellatrix Lestrange, một trong những Tử Thần Thực Tử đã vượt ngục để đầu quân cho Voldermort. Mụ vẫn tàn độc và gu ăn mặc vẫn tệ như thế nhưng mụ không đi một mình mà còn đi với cả những Tử Thần Thực Tử vượt ngục khác như Lucius, Yaxley và gã người sói đã đốt Hang Sóc. Nét mặt của cụ có chút thay đổi vì bất ngờ rồi cụ lại gật gù khi hiểu vì sao Draco lại run rẩy đến thế.
"Ồ Drakie bé bỏng của ta, con có chắc con không muốn giết lão già đó không? Ngài đã chọn con mà!" mụ như một con rắn cuốn lấy Draco và lầm bầm vào tai nó những lời dụ dẫm cùng với đe dọa khiến Draco vừa run rẩy vừa có tức giận. Nó cứ đứng chĩa đũa vào cụ như thế nhưng tất nhiên là nó không có ý định giết cụ.
Hermione cố giải bùa của cụ Dumbledore mà không phát ra tiếng, dù nghe bất khả thi nhưng cô vẫn tiếp tục và nó hiệu quả dù hơi chậm. Harry cứ lo lắng nhìn Hermione giải bùa rồi lại liếc tình hình đang căng như dây đàn trên kia. Việc đó làm Hermione cảm thấy cực kì áp lực và việc giải bùa cũng chậm dần lại.
"Phải, ta đã dạy con câu thần chú đó mà" Bellatrix tiếp tục thì thầm.
Draco đứng đực ra đó, rồi nó làm một động tác mà không một ai tin nó sẽ làm. Draco quay gót, nó hướng lưng nó về phía cụ, đứng chắn giữa cụ và mụ Bellatrix, đũa nó vẫn chĩa lên nhưng là về hướng lũ Tử Thần Thực Tử "cô ấy đã bảo tôi cần đi theo đường đúng!"
Cụ Dumbledore trợn tròn mắt còn bên kia thì nghiến răng ken két cùng với cau mày nhìn thằng phản nghịch "quay lại đây ranh con! Tao cho mày cơ hội cuối! Thằng phản bội bẩn thỉu!" mụ réo lên đầy phẫn nộ khi thấy thằng Draco đang bảo vệ cụ Dumbledore.
BẠN ĐANG ĐỌC
Apple and Cat|Dramione| Hoàn
FanficNăm thứ sáu, một năm không hề dễ dàng đối với tất cả những ai đang ở Hogwarts khi tất cả Tử thần Thực Tử hay Voldermort đều đang có những động thái manh động. Như mọi năm, người gánh trên vai tất cả trách nhiệm điều là Kẻ Được Chọn, Harry Potter. Nh...